ĐƯỜNG VỀ TRÙNG KHÁNH - Trang 96

ĐƯỜNG VỀ TRÙNG KHÁNH

Han Suyin

www.dtv-ebook.com

Dịch Giả: Trùng Dương & Hồ Hải

Chương Sáu

Chiếc tàu lênh đênh trên mặt nước là một thế giới riêng, giống như là một
hành tinh di chuyển trong không gian. Ta cảm thấy ở ngoài thời gian và chỉ
hiện diện nơi đây, ngay"lúc này". Gió thổi hây hây trên mặt hồ Đông-Kinh
với những dợn sóng nâu xẫm ánh lên mầu bạc. Trên trời chim biển bay lẻ tẻ
hay sắp thành từng đàn như những đội hình máy bay. Tỳ tay trên thành tầu,
chúng tôi nhìn mặt nước sủi bọt thành một đường dài, mở rộng ra về phía
Vũ-Hán. Vũ-Hán thân yêu đã mất. Chúng tôi không nói gì với nhau, chỉ có
đôi vai kề nhau và tay Pao nắm lấy tay tôi trên thành tầu. Gần bên nhau,
lòng thanh thản trên mặt nước mong mênh, không bến bờ, nâu xẫm một
mầu đen tận chân trời. Dần dần, những vòng đồi núi lấp ló ra khỏi đám
sương mù rực sáng trên nền trời.

Chúng tôi đã ra khơi vào một ngày thứ bẩy. Chúng tôi lại bắt đầu cuộc sống
thực vào ngày thứ hai. Chúng tôi xuống Trường-Sa để thấy một thành phố
náo loạn y như một đàn kiến vỡ tổ. Người qua kẻ lại tấp nập, nào thúng,
nào mủng, nào trẻ con, nào đàn bà, tất cả đều loạn lên trong sự vội vàng hốt
hoảng, đúng là một cuộc chạy trốn điên cuồng! Tin Hán-Khẩu thất thủ đã
giáng xuống Trường-Sa như tiếng sét nổ và mọi người đua nhau chạy.

Cả ngày hôm đó và ngày hôm sau, chúng tôi chạy tới lui đủ mọi chỗ để tìm
một phương tiện di chuyển. Chuyến xe lửa đặc biệt cho Bộ Tổng-Tham-
Mưu đã khởi hành từ ba ngày qua. Pao đã lỡ tầu khi quay về Hán-Khẩu đón
tôi. Ấy vậy mà chàng lại phải có mặt tại Bộ Tổng-Tham-Mưu để tiếp tục
công việc. Chúng tôi đã lý luận như vậy hy vọng thuyết phục được viên xếp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.