DỨT TÌNH - Trang 32

– Về Hà Nội? Mày nói thật hay nói đùa?
– Sao lại nói đùa?
– Thế mày điên à? Chơi vài hôm nữa đã nào.
– Không thể được, có nhiều việc lắm.
– Cái thằng này mới kỳ chứ! Thế thì mày ra đây làm gì?
– Mày cứ bắt tao ra đây chứ tao có yêu cầu mày đâu? Mày nhầm.
– Khỉ lắm nữa!
Quân gắt xong đứng tần ngần một lúc, rồi bỗng lại hí hởn, khẽ nói ra vẻ bí

mật:

– À, cũng được. Để cho tài xế ở lại đây, chính tao cầm lái cho mày về…

Thế tao lại có cớ về Hà Nội thăm con lai của tao một đêm.

– Thế bao giờ sẽ lên xe?
– Ta chờ họ tắm, rồi về chén, rồi độ chín giờ thì đi.
Đôi bạn đương xì xào, bỗng từ giàn lý có cái gì rơi đúng ngay sau lưng

Quân đánh huỵch một cái. Quân giật mình, rú một tiếng rồi hốt hoảng:

– Chết! Cái gì thế mày?
Việt Anh cả cười, rồi nói đùa:
– Gì đâu… Bạn thân của vợ mày đấy. Mày chóng quên thế ư?
Quân nhìn kỹ, thì là con khỉ đương ngồi dưới đất gãi đầu gãi tai nhìn lên

như một kẻ luồn lụy, trông cũng khỉ thật.

Hai người đương đứng trên con vật thì Hằng ló đầu ra, gọi với:
– Này! Hay là đi tắm chứ, các ngài?
Quân hất hàm hỏi bạn:
– Mày nghĩ thế nào? Có tắm thì đi thay quần áo đi mau lên.
Anh đáp:
– Thôi, đi xem người khác tắm cũng đủ.
Quân, ra vẻ bất mãn:
– Phải, cái lối mày vẫn thế. Chỉ bao giờ cũng bàng quan thôi. Khả ố thật!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.