DỨT TÌNH - Trang 54

Thế rồi ba người đứng tần ngần. Biết chắc anh em người ta có chuyện

riêng với nhau, Việt Anh vội cáo thoái:

– Thôi, tôi xin phép. Chốc nữa mong bác tạt lại chơi.
– Vâng, vâng. Nhưng mà lại nhà riêng hay lại tòa báo?
– Nhà riêng, số 14B, phố Nam Tràng.
– Về ngả nào thế nhỉ?
– Gần Tây Hồ.
Anh lên một cái xe tay; Hằng đưa Đức vào bệnh viện. Đến phòng, nàng

bảo đứa con đòi đi lấy nước nóng rồi mời Đức ngồi và hỏi:

– Thầy me em có nhắn gì cho em không, anh?
– Ông bà hỏi cô có cần tiền không thì gửi. Mà gửi tên ai, thế nào, gửi cho

thầy thuốc hay tên cô?

– Tiền à? Làm gì nhỉ? Tôi cũng còn nhiều, đủ tiêu?
– Thế cô mạnh hẳn chưa?
– Em mạnh lắm rồi anh ạ. Ở mỏ có gì lạ không?
– À vừa rồi có mấy cái cờ đỏ với mấy trăm truyền đơn. Sở mật thám Hòn

Gay về bắt lung tung cả.

– À chết, tí nữa quên mất! Anh về lấy cho em sáu trăm nhé. Gửi bưu

phiếu cho tên em, ở đây. Việc cần lắm đấy nhé, anh nhớ đấy nhé!

– Việc gì mà cần ngay thế?
– Rồi em sẽ cắt nghĩa cho thầy em sau.
– Hay là…
– Thế nào?
– Hay là tôi sẵn đây, tôi ứng ra trước. Gửi bưu phiếu sợ phải đợi lâu

chăng…

– Hay thế cũng được, cảm ơn anh lắm.
– Có tôi phải cảm ơn cô thì có. Tôi không muốn giữ nhiều tiền trong

mình.

– Được, cứ việc gửi tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.