DỨT TÌNH - Trang 68

xúc cảm mạnh. Rồi họ ngồi một dọc dài ở ghế bên cạnh giường, mỗi cô tìm
một chuyện hòng khuây khỏa “bà chúa phải gai” ấy.

Giữa một bầu không khí như vậy, Hằng tự xét là vô lý, nếu cứ chỉ mải

nghĩ đến những nỗi thống khổ của mình. Đây, đây, những người cũng đủ sắc
tài, chưa chắc về phần đức hạnh đã kém gì Hằng, mà sự bất công của nhân
loại đã tạo thành những kẻ phải quỵ lụy mới kiếm nổi mảnh áo, miếng cơm.
Lòng trắc ẩn khiến Hằng tạm quên tâm sự riêng mà cũng đon đả nói cười
với những chị em kém hạnh phúc ấy.

Song, vẫn tinh quái, Hằng tìm những chuyện trời mưa nắng, dắt được các

cô khán hộ phải cắt nghĩa rành mạch về một câu hỏi vẫn chiếm chỗ trong
mọi sự suy nghĩ của nàng. Đó là những tai nạn xảy ra trong khi bơi lội.

Một cô nói:
– Thưa bà, sự rủi ro rất nhiều, người ta sống chết đều có số mệnh cả. Như

bọn thuyền chài chẳng hạn, còn ai phải ngờ họ là không biết bơi không? Ấy
thế mà nhiều khi “sinh ư nghệ, tử ư nghệ”, họ cũng đến nỗi chết đuối! Nào
có khó gì! Chỉ nhỡ ra bị chuột rút, chân tay không cử động được thì là toi
mất đời.

Hằng hỏi vẩn vơ:
– Các bà các cô có ai biết những việc âm mưu hại người trong những

cuộc bơi không?

Cô khán hộ vừa nói lúc nãy bây giờ cau mày, vẫn chưa hiểu, phải hỏi lại:
– Những cuộc âm mưu gì, thưa bà?
Tức thì một cô khác, lanh lợi hơn, nói đón:
– À, tôi hiểu rồi. Tôi đã đọc qua một cuốn tiểu thuyết Tây trong đó có nói

tới hai chàng kia, cũng chỉ vì ghen ghét nhau mà một người chết đuối. Một
người vì muốn chiếm giải, đã nỡ phản bạn. Anh ta lúc mời bạn một cốc
rượu, đã bỏ vào cốc một thứ thuốc mà người nào uống phải sau vài giờ, thì
gân cốt tê liệt hẳn đi. Thế là người bạn chết mất xác giữa biển để cho anh
chàng kia chiếm được kỷ lục. Nhưng sau, vì hối, anh ta cũng tự sát!

Mấy cô khác phê bình:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.