DUYÊN KIẾP TRƯỚC, NỢ KIẾP NÀY - Trang 116

được quyết định của anh ấy. Trong lòng em hiểu rất rõ, anh ấy làm vậy là vì
ai…

Sau khi đi làm được khoảng nửa năm, có một hôm em đến quán bar mà

em thường đến thì gặp anh ấy ở đó. Anh ấy uống say khướt, em liền đưa
anh ấy về, nhưng vì quan hệ giữa anh ấy và bác Chung không tốt nên anh
ấy thuê phòng ở ngoài. Em hỏi anh ấy rằng đã xảy ra chuyện gì, tại sao lại
uống say như thế… nhưng anh ấy chẳng nói gì cả. Đến lúc em phải đi, anh
ấy lại kéo tay em, nói: “Ôn Tịnh, nếu em là cô gái ấy thì thật tốt.” Lúc đó
em đã rơi nước mắt, em biết anh ấy lại đi tìm cô gái kia, mà dường như còn
không có kết quả tốt.

Sau chuyện đó, bọn em cũng tự nhiên đến với nhau. Không lâu sau, anh

ấy nói muốn ra nước ngoài, em cũng lập tức nói chuyện này với bố mẹ,
quyết tâm đi cùng anh ấy.

Mấy năm đó, mặc dù bọn em là người yêu của nhau nhưng giữa hai

người luôn có vẻ khách khí, trước giờ chưa từng đỏ mặt, chẳng bao giờ cãi
nhau, nói ra cũng chẳng sợ chị chê cười, lúc nhìn thấy những đôi tình nhân
khác tranh cãi, giận hờn, em cảm thấy rất ngưỡng mộ, thèm được như bọn
họ.”

Tôi thấy thương thay cho Ôn Tịnh, vì cô ấy luôn phải sống trong cái

bóng của một người khác, không biết cô ấy cứ kiên trì với tình yêu như thế
này, rốt cuộc có đáng không?

“Em thừa nhận, từ trước đến nay luôn là em chủ động, A Hải chỉ tiếp

nhận một cách bị động, nhưng khi cán cân tình yêu mất thăng bằng thì sẽ có
một bên cảm thấy rất mệt mỏi, giống như em bây giờ vậy.

Cho nên em muốn thay đổi, ít nhất thì cũng nên cho hai bọn em một chút

thời gian yên tĩnh để suy nghĩ, để xem cứ kiên trì như thế này liệu có ý
nghĩa gì không.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.