DUYÊN KIẾP TRƯỚC, NỢ KIẾP NÀY - Trang 152

Quả nhiên Chung Tuấn Hải kéo tôi đi cùng, còn càm ràm thuyết phục:

“Ở chỗ đông người mà cứ ngồi một mình như thế sẽ bị người ta cho là kẻ
không bình thường, hơn nữa cậu mà cứ ngồi một mình ở đó thì lát nữa lại
có người đến xin làm quen cho mà xem.”

Cuối cùng linh hồn của tôi cũng trở về vị trí, tôi bất ngờ nói: “Nhưng tôi

lại muốn có người đến bắt chuyện.”

Mặc dù nói như thế nhưng tôi vẫn đứng dậy, lẽo đẽo theo đuôi cậu ta đi

đến cái vòng tròn náo nhiệt dị thường đó.

Bọn họ đang chơi trò đoán số, ai thua sẽ bị phạt rượu. Chúng tôi vừa đến

liền bị đẩy ra chơi.

Nhìn một bàn đầy bia rượu, tôi rụt rè lên tiếng: “Tửu lượng của tôi không

tốt lắm.”

Ở đó cũng có nhiều người thương hoa tiếc ngọc, lập tức có người mang

một chiếc cốc nhỏ hơn đến, đặt xuống trước mặt tôi, cất cao giọng nói:
“Lần đầu tiên gặp Tần tiểu thư, chúng tôi sẽ không làm khó, nếu Tần tiểu
thư thua thì chỉ cần uống một cốc nhỏ này thôi, có được không?”

Thịnh tình không thể chối từ, tôi cũng không tiện thoái thác lần nữa,

đành thầm cầu nguyện rằng sẽ không bị thua. Nhưng vì không có tố chất,
lại ở giữa đám người toàn nam thanh nữ tú thế này thì phân tâm không phải
lỗi của tôi. Khi tôi đặt cốc bia lên môi lần thứ ba, thì cuối cùng cũng có
người muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân.

Ngô Quân ở cách tôi không xa, không biết cậu ta vốn vẫn luôn ngồi ở vị

trí đó hay mới di chuyển tới, dù sao thì lúc này tay cậu ta cũng giơ ra một
cách rất kịp thời, chặn bàn tay đang cầm cốc của tôi, mỉm cười, nói: “Tôi
xin uống thay Tần tiểu thư được không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.