DUYÊN KIẾP TRƯỚC, NỢ KIẾP NÀY - Trang 156

“Cậu mặc áo vào đi, cẩn thận kẻo bị cảm lạnh.” Cậu ta ngẩng lên nói với

tôi.

Cái lạnh của buổi đêm thấm vào tận xương cốt, cho dù vừa mới vận động

mạnh như thế nhưng nhiệt độ trong cơ thể cũng chỉ duy trì được mấy phút
đồng hồ mà thôi, lúc này từng cơn ớn lạnh kéo tới, tôi vội vàng khoác áo,
ngước lên nhìn màn đêm đen thăm thẳm, một vầng trăng khuyết như chiếc
móc câu toả sáng trong cô tịch, hệt như một bức tranh.

Tôi bất giác cảm khái. “Đúng là một ngày đáng nhớ, lâu lắm rồi không

được vui như thế này.”

Chung Tuấn Hải “hừ” một tiếng, đáp: “Đúng thế, đúng là một ngày đáng

nhớ, Tần Tú Nghiên lại cắn tôi một cái.”

Tôi đỏ mặt, bất giác chìa tay ra. “Đưa tôi xem nào, có nghiêm trọng

không?”

Ebook Fun&Free

Tôi kéo tay áo của cậu ta lên, nghiêng người về phía trước, kéo bàn tay

lạnh buốt tới trước mặt. Tôi rõ ràng tôi đã cắn vào cánh tay còn vết thương
cũ ngày trước. Một vòng dấu răng màu trắng dường như đã mọc rễ ở đó,
dấu răng mới lại chồng lên dấu răng cũ, làm hở cả thịt màu đỏ. Tôi bất giác
cảm thấy vô cùng xấu hổ, xoa xoa lên vết thương, mong nó có thể biến mất
ngay lập tức.

Một tiếng hít thở khẽ khàng bỗng vang lên bên tai, một hơi thở lạ lẫm

dần áp sát, tôi bất ngờ ngẩng đầu, gương mặt của cậu ta đã kề rất gần tôi,
hai con ngươi đen kịt, giống như bầu trời đêm thăm thẳm vô biên, lại vừa
giống như ánh trăng sao sáng rõ, trong veo.

Trong lòng chợt dâng lên sự căng thẳng, dường như cảm thấy được nguy

hiểm, khó khăn lắm tôi mới quay mặt sang một bên, đứng dậy. Cùng lúc đó,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.