DUYÊN KIẾP TRƯỚC, NỢ KIẾP NÀY - Trang 17

“Này, vậy còn A Hải nhà họ Chung thì sao? Chẳng phải nó cùng Ôn

Tịnh sang Anh sao? Lần này có về không?” Trí nhớ của mẹ tôi quả thực rất
tốt, hoặc có thể nói, bà rất quan tâm những vấn đề liên quan đến đám con
trai xấp xỉ tuổi tôi.

Chung Tuấn Hải, con trai của giám đốc tòa án nhân dân ở một thành phố

bậc trung – Chung Cù. Trước đây nhìn thấy thông báo xử bắn dán trên
tường, bên dưới con dấu màu đỏ tươi là chữ ký của giám đốc tòa án, người
nắm quyền sinh quyền sát, quyền cho quyền nhận, khó tránh khỏi khiến
người khác có cảm giác sợ hãi, dè chừng.

Thực ra hai mươi năm trước, Chung Cù cũng chỉ là một viên chức bình

thường. Ba nhà chúng tôi cùng sống ở một khu chung cư nơi ngoại ô thành
phố, ba đứa trẻ chúng tôi cùng nhau chơi đùa, cùng nhau lớn lên. Chỉ là sau
đó, hoàn cảnh mỗi nhà một khác, nhà họ Ôn và nhà họ Chung ngày càng
khấm khá, trước sau rồi cũng chuyển đi nơi khác, chỉ còn nhà tôi ở lại khu
chung cư cũ với mong ước có đủ điều kiện để chuyển đến một nơi ở mới tốt
hơn. Từ lâu tôi đã hiểu rằng, mỗi người có phúc phận riêng, càng cầu càng
khó đạt được, nhưng bố mẹ vẫn luôn nói với tôi những điều này, dường như
họ nghĩ rằng tôi không suy nghĩ thông suốt mà thành ra chán nản.

“Phải cùng nhau quay về chứ! Hai người họ yêu nhau bao nhiêu năm như

thế, lần này về chắc chắn sẽ có chuyện hỷ.” Tôi thản nhiên nói, vừa khéo
ngắt mạch suy nghĩ đó của mẹ.

Ebook Fun&Free

Mẹ tôi hơi sầm mặt nhưng lập tức trở lại vẻ bình thường. Tôi thỏa mãn

buông bát đũa, vừa khẽ hát vừa đi về phòng.

Sau khi đóng cửa phòng, cả người tôi mới thực sự cảm thấy nhẹ nhõm.

Lúc nào cũng vậy, dù là nói chuyện với mẹ mình nhưng tôi cũng như đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.