DUYÊN KIẾP TRƯỚC, NỢ KIẾP NÀY - Trang 174

Đồ ăn lần lượt được mang lên, chúng tôi vừa ăn vừa nói chuyện.

Nghĩ đến hoàn cảnh của Ngô Quân, tôi không kìm được, nói: “Gần đây

tôi mới phát hiện, những lưu học sinh về nước ngày càng nhiều, như ở công
ty tôi có không ít, đúng là có thể thành lập “phái hải quy”.”

Ngô Quân cũng thừa nhận. “Thứ nhất là vì ở nước ngoài, việc kiếm sống

tương đối vất vả, nhất là về vấn đề tinh thần không nhận được sự đồng cảm
và sự tin tưởng. Thứ hai, kinh tế trong nước ngày càng phát triển, cơ hội rất
nhiều, ngay cả người nước ngoài cũng nhận thấy đây là nơi rất có tiềm năng
để đầu tư, liền ồ ạt tràn vào. Nhưng những người muốn ở lại nước ngoài
cũng không ít, tôi nhớ trước khi tốt nghiệp. chúng tôi còn tranh luận về vấn
đề có nên về nước hay không. Cả tôi và Tuấn Hải đều có chủ trương về
nước.”

“Cậu và Tuấn Hải rất thân với nhau à?” Tôi luôn tò mò về mối quan hệ

giữa cậu ta và Chung Tuấn Hải, lần đó ở quán bar cũng không có cơ hội tìm
hiểu nhiều hơn.

“Chúng tôi học cùng trường đại học, nhưng không cùng chuyên ngành,

cậu ta học kinh tế còn tôi học cơ điện. Nhưng vì là đồng hương, lại ở gần
nên tôi và Tuấn Hải rất hợp nhau.”

Tôi phì cười, cảm thấy bọn họ chẳng giống nhau gì cả. Ngô Quân đang

ngồi trước mặt tôi lúc này thì trầm ổn, chín chắn, còn Chung Tuấn Hải có
cái miệng không chịu buông tha người khác thật khiến người ta không chịu
nổi.

Ngô Quân nói tiếp: “Tuấn Hải là một người sống rất tuỳ ý. Cậu ấy có thể

bỏ ra rất nhiều thời gian để tìm hiểu về một vấn đề bản thân thấy hứng thú,
cũng có thể trốn học để đi du sơn ngoạn thuỷ, nhưng cậu ấy thực sự là một
người có tài.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.