những biểu hiện vui vẻ, sung sướng giống nhau, đúng là nhân gian một thời
thịnh thế.
Đi một lượt cả dãy hành lang, kiểm tra từng phòng rồi lại rẽ sang lối
khác tiếp tục tìm. Đúng là khách sạn lớn cũng phiền phức, làm gì mà như
mê cung thế này.
Tôi ghé vào một cánh cửa, chuẩn bị lắng tai nghe tiếng nói bên trong thì
bỗng nhiên cánh cửa “cạch” một tiếng rồi mở ra, tiếng cười nói ồn ào xen
lẫn một luồng không khí ấm áp từ trong phòng đập thẳng vào mặt tôi. Sau
khi nhất thời lúng túng, tôi bèn lùi hai bước, càng làm tôi bất ngờ hơn là
người vừa bước ra cửa không phải ai khác, chính là Chung Tuấn Hải.
Lúc này Chung Tuấn Hải mặt mày trắng nõn ửng hồng, có vẻ như cậu ta
đã uống nhiều rượu nhưng ánh mắt cậu ta lại không có vẻ đờ đẫn, vẫn nhận
ra người khác một cách chính xác. Vì nhìn thấy tôi, rõ ràng cậu ta ngẩn
người.
“Haizz!” Tôi lịch sự khẽ gật đầu với cậu ta. Trải qua bao nhiêu năm, dù
trong lòng gợn sóng thì ngoài mặt tôi vẫn có thể tỏ ra thản nhiên như
thường.
Chung Tuấn Hải nhìn lại phía sau theo bản năng, lúc này, cửa đã tự động
đóng lại. Vẻ mặt cậu ta thoáng mê hoặc, nói với tôi: “Cậu…đến tìm tớ à?”
Tôi cười cười. “Không phải, tôi chỉ đi ngang qua đây thôi.”
Ebook
Fun&Free
Nhìn dáng vẻ của cậu ta, cho dù chưa say thì cũng không còn hoàn toàn
tỉnh táo nữa, thế là tôi vẫy tay về phía cậu ta rồi lướt qua người cậu ta, định
rời đi.
Mới đi được hai bước thì tôi bỗng đờ người tại chỗ, tay phải đã bị cậu ta
nắm lấy. Giằng co hai cái nhưng cậu ta vẫn không bỏ ra, tôi nhất thời sầm