DUYÊN KIẾP TRƯỚC, NỢ KIẾP NÀY - Trang 228

nghiệp tới tìm cô ấy, chủ đề này tự nhiên cũng được dừng ở đây.

Tận sâu trong nội tâm, tôi cũng không thật sự muốn giấu giếm chuyện

này, chỉ là Chung Tuấn Hải và tôi cùng làm ở một công ty, nếu cứ bất chấp
mà thừa nhận chuyện này thì không biết có bao nhiêu lời ra tiếng vào, quan
trọng hơn là, bây giờ tôi đang ở trong tình thế khó xử, mặc dù anh ấy và Ôn
Tịnh đã trở nên xa cách, nhưng tôi rốt cuộc vẫn không muốn mang tiếng là
cướp người yêu của người khác. Nhưng phải làm thế nào mới được coi là
tốt nhất đây, trong lòng tôi thực sự không có đáp án.

Bưng cốc trà đến phòng nghỉ, vì có tâm sự nên tôi không khỏi lo lắng

nhìn đông nhìn tây, đến tận khi khom lưng lấy nước nóng mới đột nhiên
nhìn thấy đôi chân trần trên tấm thảm màu xanh lam. Ngạc nhiên ngẩng
đầu, nhưng lại nhìn thấy một đồng nghiệp người Trung Đông đang chắp tay
hành lễ, nhắm mắt thành kính cầu nguyện. Cảnh tượng này xuất hiện ở một
tòa nhà hiện đại rõ ràng khiến người ta cảm thấy rất kỳ lạ.

Nhưng tôi lại không cho rằng chuyện này có gì đáng buồn cười. Gương

mặt anh ta chuyên chú và trầm mặc đã làm tôi rung động, khiến tôi chợt ý
thức được rằng trên thế giới này vẫn tồn tại cái để chúng ta phải kiên trì và
tuân thủ nghiêm ngặt.

Về lại chỗ ngồi, tôi không kìm được hỏi thăm Trương Đình. Trương

Đình nói đó là một kỹ sư đến từ Iraq. Hôm qua, lúc nói chuyện cùng cô ấy,
anh ta có nói đến tình hình của Iraq hiện giờ, đúng là khiến người ta phải
thổn thức.

Khi lên đường sang Trung Quốc, anh ta đã đi từ nhà ra sân bay, hành

trình ngắn ngủi khoảng nửa tiếng đồng hồ nhưng thực tế lại phải đi mất bốn
tiếng đồng hồ, trên đường cứ năm bước lại có một trạm kiểm tra, mười
bước lại có một gác canh, còn phải nhiều lần xuất trình các loại giấy tờ khác
nhau cho các nhóm binh sĩ, chỉ cần sơ sẩy một chút thì e rằng cái mạng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.