DUYÊN KIẾP TRƯỚC, NỢ KIẾP NÀY - Trang 262

Ôn Tịnh không nhìn anh, chỉ chăm chú nhìn tôi bằng ánh mắt lạnh lùng.

Cô ấy chờ đợi tôi trong chốc lát, sau đó bình tĩnh rút bàn tay đang bị tôi
nắm chặt, quay người dứt khoát rời đi.

Lòng tôi lạnh như băng, muốn khóc mà không ra nước mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.