DUYÊN KIẾP TRƯỚC, NỢ KIẾP NÀY - Trang 266

“Nghiêm túc?” Chú Chung Cù cười lạnh. “Con mà cũng có lúc nghiêm

túc sao? Con mới về được mấy tháng mà cũng dám nói là nghiêm túc, có
phải con đang bị ấm đầu không?”

Cô Uông không kiềm chế được nữa, lạnh lùng nói: “Hai người đừng có

hễ gặp nhau là lại ồn ào, phải để lại chút thể diện cho người kia nữa chứ, có
đúng không?”

Bầu không khí đột nhiên trở nên căng thẳng, thậm chí tôi còn có cảm

giác không khí trong phòng như loãng ra, chẳng khác nào ngồi trên đống
lửa.

Chú Chung Cù chợt trừng mắt nhìn cô Uông. “Thằng ranh con này trở

nên ngang ngược như bây giờ tất cả là do bà nuông chiều nó. Tôi sẽ xem
mẹ con bà đối phó thế nào với nhà họ Ôn.”

Cô Uông dường như có chút tức giận, vẻ mặt rất không vui nhưng vẫn

nhẫn nại khuyên nhủ: “Lão Chung, chuyện của con thì để con tự quyết định,
chẳng phải ông vẫn thấy càng ép duyên thì càng không thành đấy sao.”

Mặt chú Chung Cù tối sầm lại. Việc chú ấy luôn yêu thương và bảo vệ

Ôn Tịnh, tôi biết rất rõ.

Tôi cúi đầu uống một ngụm trà. Trà sớm đã nguội ngắt, trôi từ cổ họng

xuống đến dạ dày, cảm giác mát lạnh của nước trà mang đến cho tôi sự tỉnh
táo và sức phán đoán, biết rằng trong tình huống này, nếu kiên quyết muốn
bố mẹ Chung Tuấn Hải chấp nhận tôi thì e là sẽ chỉ nhận được kết cục hoàn
toàn trái ngược với mong muốn, vì vậy tôi khẽ kéo anh một cái, ra hiệu cho
anh đừng nói tiếp nữa.

Chung Tuấn Hải cũng càm nhận được, nhưng anh chẳng hề để ý, vẫn nói

với giọng nhàn nhã: “Con sẽ sớm kết hôn với Tú Nghiên.”

Câu nói này của anh lại khiến tôi chấn động.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.