DUYÊN KIẾP TRƯỚC, NỢ KIẾP NÀY - Trang 269

Tôi lắc đầu. “Nếu đã quyết định thì sớm muộn gì cũng sẽ phải đối mặt

với chuyện này.” Nghĩ một lát, tôi lại nói: “Em có thể hiểu được vì sao họ
lại như thế. Đối với họ chuyện này thực sự là một đả kích không nhỏ.
Vương phu nhân và Giả mẫu đều cho rằng người Giả Bảo Ngọc lấy là Tiết
Bảo Thoa, ai ngờ đến khi lật khăn trùm đầu mới phát hiện tân nương lại là
Lâm Đại Ngọc.”

Tôi kể chuyện rõ ràng có chút buồn khổ, rầu rĩ, vậy mà Chung Tuấn Hải

nghe xong lại cười phá lên, một lúc sau mới đưa tay ra nắm lấy cằm tôi. “Ví
dụ của em rất thú vị, nhưng Ôn Tịnh không phải Tiết Bảo Thoa, em cũng
không giống Lâm Đại Ngọc.” Bàn tay anh nhẹ nhàng di chuyển trên mặt
tôi, tỉ mỉ quan sát rồi dí dỏm nói: “Có chỗ nào giống Đại Ngọc ngoan cường
đâu cơ chứ!”

Tôi gạt tay anh ra, cố gượng cười nhưng vừa nghĩ tới Ôn Tịnh lại không

cười nổi nữa, trong lòng như bị đông cứng thành một khối.

Dường như Chung Tuấn Hải hiểu rõ mọi suy nghĩ trong lòng tôi, liền an

ủi: “Em đừng lo lắng về Ôn Tịnh, hãy cho cô ấy một thời gian, cô ấy sẽ
hiểu được rằng, nếu cứ cố chấp ở bên anh thì sẽ không có hạnh phúc… Cho
dù không có em thì bọn anh chia tay cũng chỉ là chuyện sớm muộn. Bao
nhiêu năm nay cô ấy ở bên cạnh anh, quá nửa là vì thói quen, nói cho cùng
thì chẳng có chuyện nếu ai rời xa ai thì sẽ không sống nổi.”

Dù nói như vậy, dù tôi khó mà chối bỏ được tội lỗi, nhưng có câu rằng cá

và tay gấu không thể chọn cả hai, tôi làm sao dám mơ tưởng vừa có được
tình yêu của Chung Tuấn Hải vừa có thể duy trì tình bạn không chút hiềm
khích với Ôn Tịnh, điều này thực sự có chút miễn cưỡng.

Có được tất có mất, nếu đã xảy ra rồi thì chỉ còn cách mặc kệ nó mà thôi.

Thấy chân mày tôi đã dãn ra, Chung Tuấn Hải cười tủm tỉm đứng dậy

gắp thức ăn cho tôi. “Em ăn nhiều một chút, trải qua một chiến dịch gian

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.