DUYÊN KIẾP TRƯỚC, NỢ KIẾP NÀY - Trang 296

những lần trước tôi gặp, dáng vẻ này đúng là một người phụ nữ của gia
đình.

“Trời ơi, Tú Nghiên, cháu khách sáo quá, mua những cái này làm gì!” Cô

Uông cười vui vẻ, nói.

Chung Tuấn Hải ghé lại gần mẹ, nói bằng giọng không nhỏ: “Cô ấy

không mang theo tiền nên đều là con trả đấy!”

Chân tôi suýt nữa thì đạp vào mông anh một cái.

Cô Uông vẫn rất vui vẻ. “Ai mua cũng giống nhau cả thôi.”

Sau khi thay dép đi trong nhà, chúng tôi cùng vào phòng khách.

Tôi ít nhiều vẫn có chút thận trọng, sau khi đã ngồi ngay ngắn trên sofa,

tôi bắt đầu nhìn khắp phòng một lượt.

Căn hộ này cũng có kết cấu hai tầng, tầng dưới là phòng khách rất rộng,

tầng trên chắc hẳn là phòng ngủ. Tuy rộng rãi nhưng nội thất trong nhà lại
giản dị, mộc mạc, chỉ cần nhìn sự sạch sẽ, thoáng mát trong nhà cũng thấy
được sự giỏi giang và khả năng quán xuyến của nữ chủ nhân.

Cô Uông bận rộn pha trà mang nước cho chúng tôi, ngay cả Chung Tuấn

Hải cũng trở thành khách mất rồi.

“Mẹ, mẹ cứ khách sáo thế này thì bọn con áy náy lắm.” Anh nhìn mẹ rồi

la ầm lên.

Cô Uông sẵng giọng: “Ai bảo con lâu lắm rồi mới về nhà một lần!”

Từ trên cầu thang truyền đến tiếng bước chân. Tôi ngẩng đầu, liền nhìn

thấy chú Chung Cù đang chậm rãi đi xuống, trên mặt có ý cười, còn thân
thiện hỏi tôi: “Tú Nghiên đến rồi đấy à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.