DUYÊN KIẾP TRƯỚC, NỢ KIẾP NÀY - Trang 297

Tôi đứng lên, chào một tiếng mà mình tự cho là đúng mực: “Cháu chào

chú ạ!”

“Ngồi đi, ngồi đi, đừng có câu nệ quá!” Chú đưa tay vỗ vỗ trong không

trung ra hiệu cho tôi ngồi xuống.

Sau khi trải qua cơn sóng gió lần trước, khi đối diện với chú Chung, tôi ít

nhiều vẫn cảm thấy không được tự nhiên. Nhìn vẻ mặt chú ấy không có vẻ
gì cứng nhắc hay khó chịu, tôi thầm nghĩ không biết ai đã thuyết phục chú
ấy, chẳng lẽ là cô Uông?

Chung Tuấn Hải kéo kéo tôi, nhẹ giọng nói: “Có muốn đi thăm quan

phòng của anh không?”

Ebook Fun&Free

Cô Uông đang ở bên cạnh nghe thấy vậy liền cười híp mắt, nói: “Ăn cơm

trước đã, ăn xong thì đi xem cũng chưa muộn!”

Lúc nghe thấy câu nói này, tôi mới để ý tới một chiếc bàn ăn bằng gỗ đã

bày đầy thức ăn.

Bữa cơm diễn ra cũng khá vui vẻ, chủ yếu là nhờ công của cô Uông và

Chung Tuấn Hải. Họ nói rất nhiều chuyện, chú Chung Cù thỉnh thoảng cũng
chen vào vài câu để thay đổi bầu không khí. Không ai nhắc đến chuyện lần
trước, giống như mọi người đều muốn xóa chuyện ấy khỏi ký ức của mình.

Tôi bình thường cũng nói rất nhiều nhưng lần này sợ không biết chừng

mực nên dứt khoát làm khán giả, dù gì cũng cứ thận trọng thì hơn.

Lúc ăn sắp xong, cô Uông đột nhiên nói: “Tú Nghiên, chuyện của cháu

và Tiểu Hải nên tiến hành sớm đi!”

Tôi có chút luống cuống chân tay, sự việc tiến triển quá nhanh, đến mức

vượt ra ngoài tưởng tượng của tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.