DUYÊN KIẾP TRƯỚC, NỢ KIẾP NÀY - Trang 43

“Tớ ở nước ngoài học chuyên ngành tài chính kinh tế doanh nghiệp nên

muốn bắt đầu làm từ bộ phận tài vụ trong doanh nghiệp, còn sau này thế
nào thì tùy cơ ứng biến thôi!” Cậu ta bình thản nói.

Tôi thầm thở dài, cậu ta có một người bố có địa vị, muốn làm gì chẳng

phải đều nắm chắc trong lòng bàn tay rồi sao. Tôi lên tiếng: “Nếu đã như
vậy, cậu càng nên đến công ty của bác Ôn, mặc dù quy mô hơi nhỏ nhưng
rèn luyện ở đó chắc chắn tốt hơn ở đây. Người ta nói rất đúng, ở công ty lớn
làm người, ở công ty nhỏ làm việc.”

Chung Tuấn Hải đưa tay xoa xoa trán, chau mày, nói: “Cậu nói như vậy

khiến tớ hoài nghi Ôn Tịnh nhờ cậu đến làm thuyết khách.”

Tôi lập tức cảm thấy hơi xấu hổ, chuyện giữa hai người họ chắc chắn là

không cần tôi phải nhiều lời.

“Bố mẹ cậu vẫn khỏe chứ?” Chung Tuấn Hải chuyển chủ đề rất tự nhiên.

“Họ đều già cả rồi.” Tôi uể oải nói.

“Bố cậu còn đánh cậu không?” Khi cậu ta hỏi câu này, trong mắt tràn

ngập ý cười.

Nhớ lại ngày xưa, những lúc phải trốn đông núp tây, tôi cũng bất giác

cảm thấy vui vẻ. “Bố tôi không còn đánh tôi từ lâu rồi, chắc là từ khi tôi lên
cấp ba, ông bây giờ chủ yếu giáo dục tôi bằng lời nói.”

“Nhưng tớ nghe nói cậu mắc phải một sai lầm lớn, yêu sớm, cãi nhau với

thầy giáo, còn bỏ nhà đi một lần.”

“Cái gì cơ?” Bao nhiêu chuyện ngớ ngẩn bị phơi bày, tôi nhất thời đỏ

mặt. “Cậu nghe ai nói vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.