DUYÊN KIẾP TRƯỚC, NỢ KIẾP NÀY - Trang 75

Tới giờ cơm trưa, theo thường lệ tôi lại sang bên công xưởng, nhưng cố

ý đi muộn một chút để tránh “núi cao”, chỉ giao mấy văn bản cần giải quyết
cho các bộ phận có liên quan, sau đó vì cũng ngại nói chuyện nên lấy cơm
xong, tôi tìm một chỗ không người rồi ngồi xuống cắm đầu ăn, cảm thấy
miệng nhạt như nước ốc, chẳng có mùi vị gì.

Chẳng biết từ lúc nào, một mùi hương thơm mát thoang thoảng thổi đến,

Chung Tuấn Hải đã tự nhiên ngồi xuống đối diện tôi.

Tôi tức giận, nói: “Tôi không biết cậu là một người yên tĩnh đến vậy

đấy!”

Cậu ta nở nụ cười điềm đạm, sau đó coi như không có chuyện gì, bắt đầu

cầm thìa ăn cơm, động tác thong thả mà tao nhã. Đây chỉ là một bữa cơm
trưa bình thường nhưng trông như cậu ta đang ăn tiệc ở khách sạn vậy, thực
ra thì cũng chỉ có mình cậu ta như thế thôi.

“Chuyện gì mà làm cho cậu trở nên như vậy?”

Ebook Fun&Free

“Cậu không cần biết.” Tôi tức giận nói.

Chung Tuấn Hải thu lại nụ cười, chăm chú nhìn tôi, nói” “Tú Nghiên, rốt

cuộc là thế nào? Không phải cậu hẹn tớ để nói về chuyện dự toán sao?”

Lúc này tôi mới nhớ ra chuyện đó, vì hạng mục này nằm ngoài kế hoạch

nhưng sếp tôi lại không đợi được, sợ đêm dài lắm mộng, khi thực hiện lại
phát sinh biến cố nên bắt tôi phải tìm bộ phận Tài vụ để nói chuyện, xem có
thể mượn dùng trước một ít tiền không, rồi sau này sẽ trả lại.

Tôi thở dài một tiếng, kể lại từ đầu đến cuối chuyện xảy ra ngày hôm nay

cho cậu ta nghe, bao gồm cả việc làm ngu ngốc đến cực điểm kia nữa. Gần
sáu năm đi làm nhưng tôi chưa bao giờ mắc phải một sai lầm sơ đẳng, đáng
mất mặt như thế này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.