ẾCH - Trang 139

Đúng lúc ấy, Vương Nhân Mỹ vén rèm cửa sổ gọi to: “Vương

Đảm, vào đây!”

Vương Đảm bồng Trần Nhĩ chẳng khác nào một con chó nhỏ tha

một món đồ chơi quá to, trông rất buồn cười nhưng cũng rất
thánh thiện. Nhìn đôi chân nó đang đi, tôi liên tưởng đến những
nhân vật trong phim hoạt hình.

“Vương Đảm vẫn rất xinh đẹp, trông chẳng khác nào một con búp

bê” - Tôi nói.

“Giống của Liên Xô để lại sao lại không đẹp được chứ!”. Viên Tai

chun mũi cau mày nói: “Trần Tị đại ca, nghe nói đại ca rất tàn bạo,
không đêm nào để cho chị dâu tôi được ngủ ngon, đúng không?”

Trần Tị gầm lên: “Câm mồm!”

Viên Tai: “Dùng thì nên nâng niu một tí, cậu còn muốn Vương

Đảm sinh con cho mình nữa mà”.

Trần Tị đá một cú thật mạnh vào mông Viên Tai, nói: “Không

phải là tôi đã bảo cậu câm mồm rồi sao?”

Viên Tai cười nói: “Được rồi, được rồi! Thì câm mồm. Nhưng

trước khi câm mồm cho tôi nói câu nữa, tôi thật sự hâm mộ hai
người. Lấy nhau đã lâu như vậy mà ngày nào cũng ôm nhau hôn hít.
Điều đó cho thấy hôn nhân tự do hoàn toàn khác với hôn nhân do
bố mẹ sắp đặt…”

Trần Tị làu bàu: “Mỗi gia đình có một hoàn cảnh riêng, cậu thì

biết cục cứt gì!”

Tôi vỗ vào cái bụng đang bắt đầu tròn căng của Trần Tị, nói:

“Bụng cậu đã to quá rồi đây”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.