ẾCH - Trang 346

nuôi ếch. Chúng tôi đang đi bộ ngắm tuyết bay dưới những ngọn
đèn vàng rực trong quảng trường. Tiếng pháo đã nổ đì đùng đâu đó,
không khí tết đã đến trên khắp các ngả đường. Con gái tôi đang ở
Tây Ban Nha gọi điện thoại về, nói rằng đang đi dạo với chồng nó
trên quê hương của Cervantes. Tôi và “Tiểu sư tử” dắt tay nhau đi
vào nhà hàng Don Quijote, vừa báo cho con gái biết là chúng tôi
cũng đang dắt nhau đi dạo trên quê hương mình và đang bước vào
cổng một nhà hàng có tên trùng với một nhân vật nổi tiếng trong tác
phẩm của Cervantes là Don Quijote( ). Sự trùng hợp ngẫu nhiên
khiến nó cười vang trong điện thoại một cách thích thú.

“Trái đất này quá nhỏ bố nhỉ?” - Con gái tôi nói.

Nhưng thưa tiên sinh, văn hóa thì quá rộng lớn.

Lúc ấy, tuy chúng tôi chưa biết ông chủ của nhà hàng này là Lý

Thủ. Nhưng tôi vẫn cảm nhận rằng đó là một con người không hề
tầm thường. Vừa mới bước chân vào trong, chúng tôi đã rất thích
cách bài trí trong nhà hàng. Trong số những điều tôi thích nhất là
những chiếc bàn không hề được sơn quét gì. Nếu những mặt bàn
được phủ một tấm khăn bàn trắng tinh thì nó sẽ mang dáng dấp
châu Âu, nhưng sau đó tôi rất đồng tình với cách giải thích của Lý
Thủ. Cậu ta nói, thời đại Don Quijote sống tại Tây Ban Nha, những
nhà hàng ở nông thôn chưa có phong cách dùng khăn trải bàn. Rồi
bằng một giọng có vẻ bông đùa, cậu ta nói rằng, nó cũng giống
như phụ nữ Âu Châu thời đại ấy không dùng mạng che mặt vậy.

Thưa tiên sinh,

Tôi không giấu gì ngài khi thừa nhận rằng, bước vào nhà hàng

ấy, ngay lập tức tôi đã bị bức tượng người con gái có đôi vú bị người
ta sờ nắn đến độ láng bóng ấy hấp dẫn và… tôi cũng đưa tay sờ
lên đôi vú ấy một cách vô thức. Hành động này chứng minh một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.