ẾCH - Trang 455

mỹ đang lớn lên trong bụng mình nên không muốn chết nữa, có
điều, tôi đã từng nghĩ rằng, sau khi nó chui ra khỏi bụng mình, tôi
chỉ còn là một cái xác không hồn.

Người đàn ông A: Cô nói rất có lý.

Trần Mi: Nhưng sau khi tôi sinh con xong, tôi không hề biến

thành một cái xác không hồn như tôi đã từng nghĩ. Tôi cảm thấy
mình đang sống, không những không hề khô cứng mà ngược lại,
rất sống động, rất yêu đời. Những chút da mặt được ghép vội của
tôi như tươi tắn hơn, có hồn hơn, vú tôi căng đầy sữa… Đứa con
như đã mang lại cho tôi một cuộc sống mới… Nhưng, bọn chúng lại
đem con của tôi đi mất rồi…

Người đàn ông B: Cô đi với chúng tôi. Chúng tôi biết con cô ở nơi

nào.

Trần Mi: Các ông biết con tôi ở đâu sao?

Người đàn ông A: Chúng tôi đến tìm cô chỉ vì mục đích đưa cô

đến gặp mặt con cô…

[Hai người đàn ông định dắt Trần Mi đi xuống khỏi sân khấu

thì Trần Tị cùng với con chó rời khỏi chỗ đang nằm. Con chó cắn
chặt chân của người đàn ông A giữ lại.]

[Trần Tị cũng cũng khập khiễng lao đến, dùng một chiếc nạng

để đỡ thân hình, còn một chiếc đưa lên ngáng đường người đàn ông
B.]

[Người đàn ông A đã giãy ra khỏi mồm con chó, cùng với người

kia lui vào một góc sân khấu, rút ra một hung khí trông như một con
dao. Trần Tị và con chó đứng bên nhau, Trần Mi đứng trước sân
khấu. Vị trí của họ lúc này là một hình tam giác.]

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.