ẾCH - Trang 53

Cuối cùng thì anh cả đã tỉnh, méo miệng khóc ngon lành.

Mẹ rót một cốc nước lạnh đổ vào miệng anh cả mấy ngụm rồi

rưới tất cả nước còn lại lên mặt anh.

“Nói nhanh lên, cô bị làm sao?”

“ Chú phi công... bạn của cô... lái máy bay chạy trốn rồi...”

Chiếc cốc trên tay mẹ rơi xuống đất vỡ tan thành vô số mảnh

vụn.

“Chạy đi đâu?” - Bố hỏi.

“Còn chạy đi đâu được nữa?” - Anh cả dùng ống tay áo lau nước

trên mặt, nghiến răng nghiến lợi nói - “Đài Loan! Đồ phản bội,
đồ súc sinh ấy đã bay qua Đài Loan đầu hàng Tưởng Giới Thạch
rồi!”

“Cô con thì sao?” - Mẹ hỏi.

“Bị công an huyện dẫn đi rồi!”

Lúc này, nước mắt mẹ tôi đã trào ra ướt đẫm khuôn mặt. Mẹ dặn

chúng tôi là không được cho bà nội biết chuyện này, cũng đừng đi
nói tung tung với người trong thôn.

Anh cả nói: “Cần gì phải đến chúng con tuyên truyền. Toàn

huyện đã biết hết chuyện này”.

Mẹ tôi vào buồng lấy ra một quả bí đỏ thật to đưa cho chị gái tôi,

nói: “Đi, đi cùng mẹ sang thăm bà nội”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.