EM CHỈ CÓ THỂ THÍCH ANH - Trang 1003

đoạn nằm yên hưởng thụ. Hơn nữa, anh giỏi như thế, em không thể thua
kém anh được, đúng không?”

Từ Tử Sung sửng sốt, không ngờ nguyên nhân Hạ Mộng Ngư liều

mạng làm việc lại từ đây. Anh bất đắc dĩ nói: “Bọn mình là người yêu, lại
sắp thành vợ chồng rồi, em so bì với anh làm gì!”

“Em không so bì với anh, em cũng không lấy cái tiêu chuẩn của người

ngoài để cân nhắc quan hệ của bọn mình. Nhưng mà thấy anh thành đạt
như thế, em lại càng muốn tiến bộ hơn, em muốn trở thành người thành đạt
hơn nữa.”, Hạ Mộng Ngư cúi đầu cười, có chút ngượng ngùng: “Có thể anh
không biết, cho đến giờ, anh luôn là đại anh hùng trong lòng em. Thế nên,
em cũng muốn trở thành niềm kiêu hãnh của anh…”

Ánh mặt trời rọi xuống gương mặt Hạ Mộng Ngư, rõ ràng cô không

còn nhỏ nữa, nhưng lại vì lời nói ra mà cảm thấy xấu hổ đến đỏ mặt.

Anh là đại anh hùng của cô, thế nên cô hy vọng có thể trở thành niềm

vinh quang của anh.

Từ Tử Sung hơi ngước mắt, dường như có chút kinh ngạc, sau đó anh

nghiêng đầu cười khẽ một tiếng, trong lòng trào ra cảm giác ngọt ngào.

“Ngốc.”, Từ Tử Sung nói.

“Hả?”, Hạ Mộng Ngư ngơ ngẩn, vẻ mặt đầy vô tội, “Em ngốc gì cơ?”

Vất vả lắm mới bày tỏ được, thế nào mà lại bị mắng rồi? Hạ Mộng

Ngư bĩu môi, lẩm bẩm vài tiếng, hơi u sầu.

Từ Tử Sung giơ tay véo má Hạ Mộng Ngư, anh dịu dàng nói: “Em đã

là niềm kiêu hãnh của anh rồi, vẫn luôn là thế.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.