EM CHỈ CÓ THỂ THÍCH ANH - Trang 1004

Từ mùa hè năm đó, mỗi một kỉ niệm với Hạ Mộng Ngư đều in sâu

trong tâm trí Từ Tử Sung. Từ Tử Sung còn nhớ, khi đó, Hạ Mộng Ngư là
đại diện tiêu biểu cho toàn bộ học sinh, cô đứng trên đài phát biểu, thu hút
hàng vạn ánh nhìn, rạng ngời đến vậy. Dáng vẻ khoan thai, tự nhiên của cô
không hề giống người bình thường; giọng điệu khi cô nói chuyện, không
một ai có thể bắt chước; cách cô dùng từ vừa hàm ý vừa chuẩn xác; nụ cười
của cô, dù biết là không xuất phát từ đáy lòng nhưng vẫn khiến người ta vui
vẻ. Cô chỉ đứng đó thôi đã khiến người ta tràn trề năng lượng rồi. Cũng
chính vì sự lạc quan luôn hướng về phía trước của cô nên Từ Tử Sung mới
có được sức mạnh trước nay chưa từng có, đó là sức mạnh để tới gần Hạ
Mộng Ngư.

“Em là niềm kiêu hãnh của anh, xưa nay vẫn vậy. Thế nên em chỉ cần

làm việc em thích là đủ rồi.”, Từ Tử Sung nói.

Hạ Mộng Ngư nhíu mày suy tư, sau đó lại hỏi: “Việc em thật sự

muốn… thật sự thích, chính là làm việc.”

Từ Tử Sung khẽ cười một tiếng rồi nói: “Thế thì em cố gắng làm việc

đi, em vui là được rồi.”

“Em vui mà!”

“Tốt.”

Hạ Mộng Ngư ăn rất nhanh, xong xuôi liền lôi giấy bút ra, ngồi

khoanh chân trên ghế, bắt đầu vẽ gì đó. Từ Tử Sung hỏi thì cô bảo đang
thiết kế món ăn mới.

Ánh mặt trời chiếu lên người cô, dường như cô đang được bao phủ bởi

một vầng bạc. Từ Tử Sung uống cà phê, nhìn Hạ Mộng Ngư chăm chú làm
việc lại cảm thấy yêu một cô bạn gái ham mê công việc cũng không phải
không tốt. Bởi vì dáng vẻ tập trung làm việc của cô, quả thực khiến anh say
đắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.