EM CHỈ CÓ THỂ THÍCH ANH - Trang 1045

Hạ Mộng Ngư nghe được một câu cực vô nghĩa. Cô đang ở đây, quan

tâm cô có bị thương không, có đói, có khát không, có lạnh không, vì sao
không hỏi thẳng? Giận cô đến mức không muốn nói chuyện với cô sao?

Từ Tử Sung đi rồi, Hạ Mộng Ngư cũng dỗi luôn.

Vì không có hộ chiếu nên cô chẳng đi đâu được, nhưng Từ Tử Sung

cũng không nhất thiết phải đích thân đi làm cho cô, chắc chắn là anh không
muốn nhìn thấy cô rồi.

Hạ Mộng Ngư cũng ấm ức đấy nhé.

Cô liếc anh chàng mắt to rồi lẩm bẩm: “Chuyện này mà sếp Từ của

các anh phải tự đi làm sao? Tôi cảm thấy là anh ấy cố tình bỏ tôi lại đây thì
đúng hơn… Tại sao anh ấy phải giận tôi thế chứ? Cũng đâu phải tôi muốn
bị tai nạn đâu, chẳng qua là tôi muốn cho anh ấy một bất ngờ nên mới sang
Mĩ sớm thôi mà. Nhìn thấy tôi là nổi giận, còn chẳng thèm hỏi tôi có sợ hay
không.”

Hạ Mộng Ngư càng nghĩ càng buồn, càng nghĩ càng ấm ức, lại nghĩ

đến cảnh lúc nãy Hạ Dạ Dương bảo Từ Tử Sung bình tĩnh, trong lòng cô
càng không vui. Tuy cô vẫn tỏ ra vui vẻ nhưng không có nghĩa là cô không
sợ, chỉ nghĩ đến thôi là đã sợ mất mật rồi, chẳng qua là cô chỉ có một mình
nên mới cố tỏ ra mạnh mẽ mà thôi. Cô muốn làm nũng với Từ Tử Sung, kể
cho anh nghe cảm giác sợ hãi khi máy bay xảy ra sự cố, vậy mà anh lại
lạnh nhạt, thờ ơ.

“Cô Hạ, cô cũng đừng trách anh Từ thờ ơ… Trong lòng anh ấy rất lo

cho cô, anh ấy vừa nhận được tin nhắn là bay qua đây ngay đấy.”

“Bay qua là để quẳng lại tôi một mình thế này à?”, Hạ Mộng Ngư giận

dỗi nói: “Nếu anh ấy không muốn nhìn thấy tôi thì cũng không nhất thiết
phải bay sang đây, hà cớ gì phải tỏ ra quái gở như thế.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.