EM CHỈ CÓ THỂ THÍCH ANH - Trang 1062

Từ Tử Sung nhìn Hạ Mộng Ngư như bị chìm trong cái áo sơmi của

mình mà buồn cười.

“Quên mất em vốn nhỏ bé mà.”, Từ Tử Sung nói.

“Em không bé nhé, em cao 1m62 rưỡi, bốn bỏ năm lên, tính là 1m63!”

“Hả? Thế không là bé à?”

Hạ Mộng Ngư nghẹn họng, nhất thời không biết nói lại câu gì. Cũng

phải, trước mặt người cao lớn như Từ Tử Sung, đúng là cô rất nhỏ bé, nhất
là mấy năm nay anh ở Mĩ, đại đa số những người phụ nữ anh nhìn thấy
chắc cũng đều rất cao. Haiz, người mẫu trên khắp thế giới đều muốn được
sống ở Manhattan của New York mà. Nghĩ đến chuyện mấy năm sống ở
Mĩ, Từ Tử Sung đã nhìn thấy bao nhiêu người đẹp chân dài, trong lòng Hạ
Mộng Ngư lại thoáng mất vui. Cô không phục, bĩu môi nói: “Em làm sao
mà so được với mấy cô châu Âu anh gặp. Chẳng qua là hai bọn mình kẻ
tám lạng người nửa cân thôi, cái đồ lão thị nhà anh mà dám chê em thấp
bé.”

Từ Tử Sung dở khóc dở cười, con thỏ tinh này thật nhỏ mọn.

“Hạ Mộng Ngư, anh thấy em vẫn còn sức để đấu võ mồm, xem ra vừa

nãy anh làm quá nhẹ nhàng thì phải… Không sao, bọn mình làm lại.”

Vì phải chờ được lệnh duyệt bay cho chuyến bay riêng, nên họ phải ở

lại một ngày.

Thật ra Hạ Mộng Ngư muốn nhanh chóng đến New York, dù sao thì

cô cũng phải đến nơi làm bánh. Vốn dĩ đã tính ngày cẩn thận rồi, nhưng lần
này phải dừng chân ở đây, e là đến lúc đó sẽ rất gấp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.