EM CHỈ CÓ THỂ THÍCH ANH - Trang 632

“Thế còn cậu? Cậu có đi cùng tôi không?”, Hạ Dạ Dương hỏi.

Hạ Mộng Ngư do dự một chút nói: “Đợi bố tôi quyết định đã.”

“Sao cái gì cậu cũng nghe bố mẹ thế? Cậu phản kháng một chút không

được à?”

Hạ Mộng Ngư không nói lời nào. Cô biết chuyện mình không đi du

học không thể do cô tự nói, mà phải để bố trực tiếp nói với chú Hạ đã. Cô
nói trước với Hạ Dạ Dương, chắc chắn cậu ta sẽ nói với bố mình.

Hạ Dạ Dương lại nói: “Nếu không thì để tôi nói với bố cậu, bảo chú ấy

cho cậu đi cùng tôi, nhất định chú ấy sẽ nghe tôi.”

Hạ Mộng Ngư nhìn ra ngoài cửa sổ, không nói một lời nào.

Thật ra, Hạ Dạ Dương nói cô ngây thơ, thế còn cậu ta thì không có lúc

mù quáng chắc?

Mỗi người chúng ta đều nhìn rõ người khác hơn là chính bản thân, bởi

lúc đối đãi với mình thì sẽ thêm phần chủ quan vào, chẳng ai giỏi lừa gạt
mình hơn chính bản thân mình cả, chẳng kẻ lừa đảo nào lừa mình nhiều
hơn chính bản thân mình được. Có lẽ chính vì nguyên nhân đó nên càng
trưởng thành lại càng nếm nhiều khổ đau. Nhưng chỉ có đau, mới có thể
hoàn toàn tỉnh ngộ.

“Bố tôi có cách nghĩ của bố tôi, cậu không cần phải nói gì với ông ấy

đâu.”

Hạ Dạ Dương nhận thấy hình như cảm xúc của Hạ Mộng Ngư không

được tốt lắm, cậu ta có cảm giác cô đang do dự về chuyện này.

“Ra nước ngoài tốt mà, tự do hơn bao nhiêu.”, cậu ta thử khuyên Hạ

Mộng Ngư: “Với lại bầu không khí học tập ở nước ngoài tốt hơn trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.