EM CHỈ CÓ THỂ THÍCH ANH - Trang 634

Hạ Dạ Dương cảm thấy như bỗng dưng bị ai đó giáng cho một phát

tát, dường như Hạ Mộng Ngư đang chửi cậu ta là người không chịu nổi cô
đơn vậy. Hạ Mộng Ngư nói thế, như thể những người khác yêu nhau là vì
cô đơn, như thể những người khác ở đẳng cấp kém hai người họ vậy.

“Hơn nữa, Từ Tử Sung không giống những người con trai khác. Cậu

ấy có biến thành dân hành khất thì tôi vẫn tình nguyện theo cậu ấy.”, Hạ
Mộng Ngư nói.

Hạ Dạ Dương ra vẻ khinh thường, cậu ta cười lạnh một tiếng rồi nói:

“Đã bảo là cậu ngây thơ rồi mà. Cậu thật sự cho rằng một túp lều tranh nuôi
được hai trái tim vàng à? Không có cơ sở thực tiễn, tình yêu sẽ bị phá hủy
dễ như trở bàn tay.”

“Tôi biết chứ, nhưng cậu ấy không như thế.”

Hạ Mộng Ngư nói không chút do dự.

Hạ Mộng Ngư mỉm cười. Nhắc đến Từ Tử Sung là trên mặt cô lại hiện

ra vẻ dịu dàng đó, đến cả cô cũng không phát hiện ra. “Tôi biết giá trị của
cậu ấy không nằm ở địa vị của cậu ấy, không dựa vào việc cậu ấy có bao
nhiêu tiền, không phải dựa vào xe, vào nhà, hay vào công việc cậu ấy làm.
Cậu ấy cũng không phải con của bố mẹ cậu ấy, mà cậu ấy là chính cậu ấy.
Cậu ấy là một người tràn đầy năng lượng, bất kể trong hoàn cảnh nào thì
cậu ấy cũng không chịu thua, nếu có thành ăn mày thì cậu ấy cũng có đủ
dũng cảm để đứng dậy lần nữa. Cho nên, tôi cảm thấy làm gì cho cậu ấy
cũng đáng giá, tôi tình nguyện.”

Vừa rồi Hạ Dạ Dương cảm thấy mình bị cho một cái tát, còn bây giờ,

cậu ta biết mình bị cho ăn cực nhiều cái tát. Bỗng nhiên cậu ta nhớ đến câu
hỏi mà trước đây Hạ Mộng Ngư đã từng hỏi mình: Cậu có tin có linh hồn
không? Bỗng nhiên, cậu ta cảm thấy, trước mặt Hạ Mộng Ngư, mình chỉ là
một cái xác không hồn mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.