EM CHƯA TỪNG QUÊN ANH - Trang 121

Chắc chắn có gì đó trong cách tôi nhìn bà mà bà có thể đọc được,

bởi vì bà nheo mắt nhìn tôi và khi bà mở miệng, thoạt nghe giống như
đùa, càng giống như bà đang nói tiếp cuộc trò chuyện còn dang dở giữa
chúng tôi. “Nó ổn với mẹ, con biết đó, nếu con không bao giờ phải lớn
lên. Không ai cần con phải tiến lên phía trước.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.