EM CHƯA TỪNG QUÊN ANH - Trang 122

CHƯƠNG 18

K

hi đang lấy một số sách ra khỏi tủ cá nhân sau giờ sinh hoạt hôm

thứ Hai, tôi nghe thấy hai học sinh nói chuyện với nhau trong lúc họ đi
ngang qua tôi vào lớp để học tiết đầu.

“Học sinh lớp Mười á?”
“Ừ. Nó học ở đây này.”
“Thằng bé mà nhà bị cháy đó hả?”
Robin Sipe đang đi sau lưng bọn họ. “Này!” tôi gọi giật nó lại.

“Có chuyện gì vậy?”

“Cậu không nghe gì hết à?” nó nói nhanh, đây là hành động

thường thấy của Robin mỗi khi nó thấy lo lắng trước kỳ kiểm tra hoặc
đang nghĩ ra câu chuyện cho bài luận. “Thằng bé lớp Mười ấy cũng
chính là đứa muốn viết cột báo về nhạc hiphop,” nó nói. “Sanjay Shah.
Juliet - nhà của thằng bé. Đêm qua đã bị cháy rụi rồi. Lửa cháy suốt hai
giờ. Mọi thứ trong nhà đều mất sạch. May là họ vẫn còn sống.”

“Nhà Sanjay Shah bị thiêu rụi sao?” Từng từ, từng từ thốt lên, bàn

tay tôi lại siết chặt thêm một chút để giữ bình tĩnh.

“Cậu không ngửi thấy mùi gì sáng nay hả?” Robin tiếp. “Thằng bé

sống ngay gần đây này - cậu vẫn có thể ngửi thấy mùi khói mà. Qua
khỏi sân bóng đá một chút - cậu có thể ngửi thấy mùi khói. Chúng ta có
thể đến đó để lấy thông tin và viết bài cho trang đầu.”

Tôi lắc đầu. Tôi dựa hẳn người vào tủ cá nhân, trượt từ từ và ngồi

bệt xuống ngay trên sàn hành lang, lưng tôi chạm vào bể mặt kim loại
lạnh buốt. Chuông báo vào tiết một vang lên. “Này,” Robin hỏi. “Cậu
khỏe không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.