EM CHƯA TỪNG QUÊN ANH - Trang 14

tắc, tích tắc” đều đặn.

“Trông em xinh lắm!”
Robin Sipe nửa xoay sang nhìn tôi chòng chọc rồi quay lại chỗ

ngồi.

Anh bảo, “Xin lỗi, anh không cố ý nói vậy đâu. Nhưng em xinh

thật đấy!”

Bất thần, anh tiếp bằng vẻ thản nhiên, “Anh muốn đưa em đến một

nơi.”

Choáng váng, tôi im bặt. Anh vừa đề nghị hẹn hò với tôi à?
“Juliet!” anh gọi.
“Hả?” Tôi còn chẳng nhận ra anh biết tên mình.
“Hả cái gì?”
Nhưng tôi không còn biết gì sau đó nữa. Thầy Hannihan đã bắt

đầu tiết học và cố ý nhìn chằm chằm vào Lucas. Vì vậy, tôi đành xoay
lên trên.

Năm đó, thầy Hannihan là giáo viên mới của lớp chúng tôi. Thầy

nghỉ hẳn công việc trước đó đã được ba năm, từ bỏ việc dong buồm đi
khắp thế giới, để dành tiền bạc và thời gian vào việc sửa chữa tàu. Nếu
muốn thầy không giảng bài nữa, chỉ cần giả vờ hỏi câu gì đó liên quan
đến đi biển là xong. Chiếc tàu và cả chuyến đi thầy chưa bao giờ bắt
đầu là những tình yêu lớn không được đáp lại trong cả cuộc đời thầy.
Thầy không thể nào rời bỏ chúng được.

Cuối cùng, tiếng chuông tan học cũng vang lên. Lucas chắn ngay

lối đi của tôi, bảo, “Chúng ta sẽ gặp nhau chỗ tủ cá nhân của em sau tiết
Bảy nhé?” Đoạn, chưa kịp nghe tôi trả lời, anh đã quày quả bỏ đi. Anh
đang làm cái quái gì vậy? Anh muốn gì ở tôi kia chứ? Tôi sẽ phải nói gì
với Rosemary đây? Sao anh biết tủ cá nhân tôi ở chỗ nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.