EM CHƯA TỪNG QUÊN ANH - Trang 220

mặt đất vì không cần thiết. Nó chỉ chảy sâu hơn và lạnh hơn và - mẹ
không biết nữa - cuối cùng nó trở thành đại dương xuyên qua một số
mạch nước ngầm.”

Mẹ tôi và địa chất học chưa bao giờ là bạn tốt của nhau cả.
“Mẹ cũng muốn con biết rằng bố con và mẹ - nếu mẹ thực lòng

muốn kết hôn với ông ấy, hẳn mẹ đã làm rồi. Ông ấy sẽ không bao rời
bỏ mẹ con ta - không bao giờ rời bỏ con - nếu mẹ đã không để ông ấy
đi.”

“Nhưng con đã tưởng đó là vì bố...” Tôi tự ngăn mình lại bởi vì tôi

đã không chỉ nghĩ rằng bố đã rời bỏ mẹ tôi, tôi nghĩ bà tự hủy hoại cuộc
đời mình bằng việc dọa ông sợ đến mức phải bỏ chạy. Tôi đã nghĩ là lẽ
ra bà nên sống tốt hơn. Tôi đã nghĩ là ông không thể kết hôn nổi - tôi
vẫn nghĩ như vậy - nhưng tôi cũng nghĩ ông đã làm tan vỡ trái tim của
mẹ tôi. “Bố đã không...” tôi lắp bắp. “Mẹ đã muốn...”

“Đó là mẹ.” Bà nhấp một ngụm Coca. “Mẹ không thể ở lại. Nó

không phải lỗi của ông ấy. Ông ấy cũng chỉ là - con người. Mọi người
đều như thế. Mẹ đoán điều này nghe rất sáo rỗng, nhưng nó là sự thật.
Tất cả chúng ta đều cố gắng có được những thứ hoàn hảo, nhưng cuối
cùng không ai có thể chối bỏ sự thật rằng tất cả chúng ta đều có thiếu
sót. Chúng ta không biết chúng ta đang làm gì.”

“Thôi được rồi ạ,” tôi nói.
“Con biết mẹ muốn nói gì không?”, bà hỏi. “Về chuyện con sông

ấy?”

Dẫu kì lạ, rời rạc, nhưng tôi hiểu.
Dex cắt tóc. Kiểu tóc mới của anh làm tôi tự hỏi, liệu mẹ anh có

cắt tóc cho anh từ đó tới giờ không. Là kiểu tóc mà sẽ khiến bạn nhìn
với ánh mắt hoàn toàn khác. Giống như là, đột nhiên, nhận ra rằng Dex
có quai hàm rất đặc biệt. Đôi gò má của một chiến binh Lenape. Bờ vai
vạm vỡ ẩn dưới những chiếc áo sơ mi quá khổ.

Anh thành lập một vụ gây quỹ cho gia đình Lucas để hỗ trợ chi

phí thuốc men. Chỉ cần năm mươi đô-la thôi, bạn sẽ có năm chàng trai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.