EM CHƯA TỪNG QUÊN ANH - Trang 231

luôn bị ném qua ném lại giữa nỗi buồn vì phiên bản Lucas mà tôi yêu
đã ra đi và những nỗ lực mù quáng vờ rằng anh vẫn còn ở đây, và anh...
anh đã không ném đi gì cả. Anh đang tiến hành thực hiện kế hoạch đời
mình, hệt như không có ai hay gì lay chuyển được.

Nhưng khi cơn giận của Dex chuyển thành một lối chơi hoàn hảo,

tôi đã hoàn toàn bị suy nhược từ quan điểm của một trận đấu golf mini.
Tôi bị quá nhiều cú đánh bạt và đánh bóng đi tùm lum hướng đến nỗi
Lucas bắt đầu pha trò về chuyện đó.

Và tôi quyết định dùng nó như một cái cớ để bùng nổ.
Lucas trêu, “Anh không muốn nói là mình đã tìm ra được gót chân

Achille của em đâu, nhưng anh nghĩ mình tìm ra được rồi”, và tôi quay
sang anh, ném cây gậy của tôi xuống chân anh và bảo, “Đừng nói
chuyện với em.”

“Cái gì...” anh bắt đầu.
“Thậm chí cũng đừng nhìn em.” Lucas nhìn tôi chằm chằm. “Nó

là ý của anh.”

“Golf mini á?” Anh cười, giống như tôi đang nói giỡn.
“Tất cả mớ hổ lốn này,” tôi nói. “Anh kéo em lên mái nhà phòng

gym. Anh nói với em là anh nhớ em. Anh nói rằng anh trở về vì em.”

Nụ cười trên gương mặt anh biến mất. “Juliet”, anh nói. “Anh đã

giải thích với em...”

“Anh không giải thích gì cả.” Tôi rít lên, bởi vì mọi người đang

đợi để chơi và họ bắt đầu nhìn chúng tôi chòng chọc. “Bởi vì anh
không biết gì cả. Anh đang vứt cuộc đời mình đi và hành xử như thể
em là người bị hoang tưởng.”

“Thôi nào,” anh nói, chìa tay ra cho tôi, làm điệu bộ van nài tôi

hãy bình tĩnh lại. Nhưng tôi không muốn bình tĩnh. Tôi không muốn
bất kì điều gì ở đây cả. Tôi muốn thời gian quay trở lại. Tôi muốn
người cũ - người mới - gì cũng được. Tôi muốn Lucas của tôi trở về.

Quay lưng lại với anh và điệu bộ kém hiểu biết kia, tôi lao như vũ

bão qua mười bãi cỏ, xông đến nơi Dex vừa hoàn thành xong trận đấu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.