EM CHƯA TỪNG QUÊN ANH - Trang 249

giao. Nó là loại tiếng cười của người không thể kềm nén nổi, của người
mà bạn đã dỡ bỏ tuyến rào phòng thủ của anh ta chỉ bằng một trò đùa.

Và có điều gì đó trong sự thật rằng tôi có thể khiến anh cười đã

hủy hoại tôi.

“Jules?” anh nói. “Juliet?” Anh ôm khuôn mặt tôi trong tay anh.

Tôi bắt đầu khóc lần nữa, và anh lau nước mắt tôi bằng ngón cái. “Có
chuyện gì vậy? Sao em lại khóc?” anh hỏi. “Em sợ hả?”

“Không,” tôi đáp. “Em khóc vì nó quá hoàn hảo.”
“Hử?”
Tôi không thể giải thích. Khi được bọc trong tấm chăn len, tôi

không thể nghĩ ra từ ngữ nào để nói cả.

“Em không muốn nó kết thúc.”
“Sẽ không đâu”, anh hứa. Anh kéo gương mặt tôi về phía anh.

Anh hôn lên trán tôi, rồi đến môi tôi. Sau đó chúng tôi tựa vào nhau,
trán chúng tôi kề sát nhau, mũi chạm mũi. Giống như lần trước đó, lần
mà Lucas đã không còn nhớ nữa.

“Chúng ta không cần để nó kết thúc,” anh nói, và tôi cố gắng tin

anh. Tôi cố gắng tin Lucas chính là Lucas. Rằng anh ấy là của tôi theo
cách mà tôi muốn.

“Hứa với em là nó sẽ không bao giờ thay đổi nhé,” tôi nói, và

Lucas hứa sẽ không bao giờ như vậy.

Và, sau đó, tất nhiên là nó vẫn thay đổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.