EM ĐỒNG Ý GỌI ANH LÀ CHỒNG - Trang 198

“Bữa tối em ăn cái gì? Ăn bao nhiêu rồi?”

Có lẽ là trong điện thoại nên giọng nói của Tịch Mộ Thiên trở nên vô

cùng dịu dàng. Hạ Tử Khâm cắn chặt môi, hồi lâu mới buột miệng hỏi:

“Tịch Mộ Thiên, anh không bận à?”

“Riza, sao anh lại ra ngoài rồi, mau vào đi, chỉ chờ anh nữa thôi đấy!”

Một giọng nữ quen thuộc vang lên từ đầu dây bên kia, Tịch Mộ Thiên

nói gì đó với người ấy rồi tiếp tục với Hạ Tử Khâm:

“Khi nào em về anh bảo ông Lưu đi đón em!”

Hạ Tử Khâm trầm ngâm rồi nói:

“Em muốn ở lại đây vài ngày, anh làm việc của anh đi. Hơn nữa em

có chân, em sẽ tự về!”

Điện thoại vang lên tiếng tút tút kéo dài. Tịch Mộ Thiên ngây người,

hình như cô đang tức giận, là bởi vì dạo này anh trở nên bận rộn, lơ là
không quan tâm đến cô ư? Đợi qua đợt bận rộn này, anh sẽ thường xuyên ở
bên cô.

Chương 36

Hạ Tử Khâm nhìn điện thoại hồi lâu, cho đến khi có một chiếc áo

khoác lên người, cô mới sực tỉnh, HạThục Nhàn khẽthở dài:

“Mặc dù đã đến mùa xuân nhưng buổi tối vẫn lạnh lắm, đừng có đứng

ngẩn ngơ ở đây nữa, mau vào phòng đi!”

Hạ Tử Khâm gật đầu đứng dậy, nghiêng mình dựa vào vai Mẹ viện

trưởng:

“Sau này con ở đây với mẹ có được không?”

Hạ Thục Nhàn vỗ trán cô rồi bảo:

“Ngốc ạ, đã lớn đến bằng ngần này rồi, sao có thể ở mãi bên mẹ

được? Con có cuộc sống thuộc về riêng con, cho dù thế nào mẹ vẫn hi vọng
con được bình an, hạnh phúc. Chỉ có điều, cuộc sống đôi lúc khó mà tránh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.