EM KHÔNG BIẾT - Trang 108

nghe thành cưỡi xe mô tô, báo hại cậu ngây ngô đưa chân giả vờ nổ máy
đạp số, rồi vò vò ga, trên giữa chỗ trống xoay hai vòng, thầy giáo thấy thế
liền sầm mặt bảo dừng ngay.

Cậu cũng nhận ra tâm trạng mình không tốt, ắt là do mất đi một người

bạn nên cảm thấy hụt hẫng chăng. Nhưng cậu cũng thực sự lo lắng cho tung
của Quả Cầu Giấy Nhỏ. Cậu tin rằng người bạn nhỏ của mình không thể
nào lại rời đi mà chẳng nói một lời.

Nghĩ tới nghĩ lui, người có khả năng biết tung tích của Quả Cầu Giấy

Nhỏ ắt hẳn là bác sĩ Lục. Nhìn xem, Quả Cầu Giấy Nhỏ của cậu tên là Lục
Tri Thu, mà bác sĩ Lục cũng họ Lục, và Quả Cầu Giấy Nhỏ lại xuất hiện
trong y tế trường vào sáng sớm, chắc chắn Quả Cầu Giấy Nhỏ là bà con của
bác sĩ Lục không sai vào đâu được. Tuy không hiểu tại sao bác sĩ Lục lại để
một đứa bé bảy, tám tuổi như thế ở một mình trong phòng y tế không bóng
người vào sớm tinh mơ như thế, nhưng chắc là có ẩn tình gì đó chăng?

Tiêu Giản Đào không nghĩ nhiều, sau khi tan lớp chào tạm biệt bạn bè

xong, cậu bèn ba chân bốn cẳng từ lớp học diễn kịch chạy đến tòa y tế, rủi
thay nhằm ngay lúc phòng y tế hết giờ làm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.