EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 194

Chương 32

Bi kịch xuất hiện

Nửa tháng cuối của kỳ nghỉ hè, Chung Nguyên đã mở lòng từ bi, không

hành hạ tôi nữa mà bay về Thượng Hải. Nghe nói bố mẹ hắn đều ở nước
ngoài, ở Thượng Hải chỉ còn ông nội. Nửa tháng đó, tôi không ở nhà nữa
mà lên trường, tham gia hoạt động chào mừng tân sinh viên. Một thanh niên
yêu đảng, yêu tổ quốc, có tinh thần vì dân phục vụ như tôi tất nhiên không
thể ích kỷ theo chủ nghĩa hưởng thụ cá nhân như Chung Nguyên được.

Hoạt động chào đón tân sinh viên diễn ra hết sức thành công, các em

sinh viên khóa dưới rất thân thiện. Chỉ có một việc duy nhất không được
như ý muốn là giới tính của tôi bị mọi người nhầm lẫn. Khi một đám nữ
sinh vây lấy tôi gọi: “Sư huynh, anh dễ thương quá!”, tôi đã rất bối rối.

Tóc tôi giờ đã dài khoảng năm phân, vì tóc mềm nên đã xõa xuống chứ

không lổm chổm như gai xương rồng như trước kia. Mặc dù mặt thẩm mỹ
đã được cải thiện nhưng tóc vẫn còn ngắn quá, đường ngôi lờ mờ khiến
nhiều lúc nhìn mình trong gương tôi còn nhầm mình là con trai. Hơn nữa,
điều làm tôi đau khổ nhất là đồng phục nhà trường phát để đón tân sinh viên
là một chiếc áo phông rộng thùng thình. Khi mặc, cái phần bự nhất trên
người tôi không tài nào lộ ra được.

Vài ngày sau, vì bị các em khóa dưới gọi là “sư huynh” nhiều quá, tôi đã

có thể bình tĩnh đối mặt với chuyện này. Khi họ vẫy tay nói với tôi: “Sư
huynh đẹp trai quá”, tôi thường bình thản cười nói: “Cảm ơn.”

Chuyện giới tính gì gì đó cũng đều là phù du.

Vì thế, sau khi có một người gọi đúng giới tính của tôi, tôi đã mừng đến

phát khóc. Ông trời ơi, cuối cùng tôi cũng gặp được người biết nhìn người
rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.