EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 229

“Tôi nhận ra anh là người đánh trước.”

Bị phát hiện, nên Chung Nguyên chỉ im lặng. Để tôi bôi thuốc xong, hắn

mới khe khẽ nói: “Cảm ơn.”

Chung Nguyên bỗng dưng khách sáo khiến tôi cảm thấy không được

thoải mái cho lắm. Thế nên tôi cười ha hả nói: “Không cần cảm ơn đâu, dù
sao tiền mua thuốc cũng là rút từ thẻ của anh.”

Hai đứa đều không biết nói gì nữa. Một làn gió thu thổi qua mang theo

cái se lạnh của thời khắc giao mùa. Tôi nhìn những đóa cúc vàng nở rộ phía
xa, lòng bỗng thấy lâng lâng.

Môn học tự chọn buổi tối thật nhạt nhẽo và vô vị, càng nghe tôi càng

thấy buồn ngủ. Tôi nằm sóng soài trên bàn, ngán ngẩm vẽ những vòng tròn
vô định lên sổ tay. Chung Nguyên ngồi bên cạnh, liếc thấy một mớ hỗn độn
trong quyển sổ của tôi, liền tỏ vẻ coi thường.

Tôi chỉ còn biết buồn bực nhìn lên trần nhà mà than: “Chán quá đi mất!”

Chung Nguyên gật gù: “Vậy thì hãy làm chuyện gì hay ho một chút đi…

hay là chúng ta tập kịch bản đi.”

Tôi quay mặt về phía hắn, nói: “Bây giờ là giờ học, tập cái gì mà tập.”

Chung Nguyên rút quyển kịch bản ra, lật lật giở giở: “Cảnh trong lớp

học… Hức, có một cảnh tôi hôn trộm cô lúc cô đang ngủ.”

Mặt tôi nóng ran, ngượng ngùng nói: “Con nhóc Tiểu Nhị này thật

không đáng tin cậy.”

“Nhưng tôi lại thấy cũng không tồi.” Chung Nguyên gấp quyển kịch bản

lại, nói tiếp: “Vậy chúng ta sẽ tập chứ?”

Tôi vò đầu bứt tai, nói: “Anh tập đi, dù sao cũng là chuyện sớm muộn sẽ

phải làm.”

Chung Nguyên gật đầu, sau đó lại hỏi: “Vậy cô muốn tôi hôn cô vào

đâu? Má hay… môi?”

Hức, tôi chẳng hiểu gì cả: “Kịch bản không viết sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.