EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 351

“Đầu Gỗ! Em quay lại cho anh!” Chung Nguyên hét lên phía sau lưng

tôi, tôi không thèm để ý, cắm đầu chạy nhanh ra cửa. Chung Nguyên đuổi
theo tôi, kéo tay tôi lại.

Tôi chỉ muốn thoát khỏi anh, nhưng anh nhất định bắt tôi về, sau khi

không thoát ra được, tôi liền hét lớn: “Cứu tôi với! Cướp!”

Nhân viên bảo vệ nghe thấy vậy thì xông ra, tóm gọn Chung Nguyên,

nhân lúc bọn họ cãi nhau tôi liền bắt taxi, nhanh chóng rời đi.

Khi ngồi trên xe, tôi càng nghĩ càng cảm thấy không đúng. Tất cả chỉ vì

chúng tôi quá kích động. Nhưng cứ nghĩ đến hai từ “đính hôn”, tôi lại cảm
thấy cực kỳ khó chịu. Buổi tối hôm anh đính hôn với tôi chỉ như mới ngày
hôm qua thôi. Lúc đó chúng tôi mới ngốc nghếch làm sao, cả hai đều không
hiểu gì, chỉ coi chuyện đính hôn dễ dàng giống như đến nhà uống rượu,
không, còn đơn giản hơn việc đến nhà uống rượu. Chúng tôi chỉ nghĩ đính
hôn là hai người cùng thề nguyền với nhau. Bây giờ nghĩ lại, thề cũng chỉ là
thề, mãi mãi không phải là thực tế. Khi hai người bước về hai phía khác
nhau, còn ai nhớ trước đây mình đã từng nói gì nữa, dù cho có nhớ thì cũng
phải cố quên đi.

Tôi cúi xuống nhìn chiếc nhẫn trên tay mình. Bây giờ, nó thật xấu xí, tôi

tháo nó ra khỏi tay, định vứt ra ngoài cửa sổ xe. Nhưng sau đó, tôi lại rụt tay
vào. Tôi lắc đầu nghĩ mình thật hèn nhát, không có chút ý chí nào, nên vội
vàng vứt chiếc nhẫn vào trong túi... Sau này có lẽ tôi không còn cơ hội để
đeo nó lên tay nữa.

Cảm thấy mọi thứ trước mắt mình rất mơ hồ, tôi dùng tay dụi mắt thì

thấy tay mình ươn ướt.

Lâu lắm rồi tôi mới khóc.

Khi tôi bước xuống xe, nước mắt vẫn tuôn rơi, tôi cũng không còn muốn

lau nước mắt nữa. Tuy mọi thứ trước mắt rất mơ hồ, nhưng những con
đường ở thành phố B đã quá đỗi quen thuộc, đến mức nhắm mặt lại tôi cũng
không thể lạc đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.