EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 352

Tôi vừa cúi đầu vừa bước đi, không cẩn thận va vào một người đi

đường. Tôi lí nhí xin lỗi, rồi đi tiếp. Tuy nhiên, người đó lại gọi tên tôi:
“Mộc Nhĩ?”

Tôi vội lau nước mắt, ngẩng đầu nhìn lên. Đó là Tô Ngôn. Cậu ta vừa

ngạc nhiên vừa mừng rỡ nhìn tôi. Khi phát hiện ra tôi đang khóc, cậu ta có
vẻ không vui.

“Chị làm sao thế?” Tô Ngôn lôi một túi khăn giấy ra giúp tôi lau nước

mắt.

Tôi cầm lấy khăn giấy từ tay cậu ta, tự lau nước mắt cho mình, rồi cảm

ơn. Sau đó, tôi lại quay người bước đi. Thực sự, bây giờ tôi không muốn
nói chuyện với ai cả.

“Mộc Nhĩ.” Tô Ngôn kéo tay tôi, nói với vẻ giận dữ: “Chung Nguyên ức

hiếp chị hả?”

Tôi cố dùng hết tất cả sức lực còn sót lại của mình gạt tay cậu ta ra:

“Xin lỗi, tôi phải đi đây.”

Cậu ta không chịu buông tay tôi ra. Tôi ngạc nhiên, tại sao bây giờ ai

cũng thích nắm tay người khác không chịu buông vậy? Hành động này
không lịch sự chút nào.

Tôi hít mạnh một hơi: “Tô Ngôn, buông tay tôi ra.”

“Tôi không buông!” Cậu ta không những không chịu buông mà còn nắm

cả tay kia của tôi. “Nói cho tôi biết, đã xảy ra chuyện gì?”

Tôi lắc đầu, đang định nói thì nhìn thấy có người đứng từ xa nhìn tôi,

bóng dáng đó rất thân thuộc. Tim tôi đập nhanh hơn, nhói đau.

Người đó đi đến gần hơn, hóa ra là Chung Nguyên.

Chung Nguyên lạnh lùng nhìn hai chúng tôi, sau đó anh đưa mắt nhìn

tay Tô Ngôn đang nắm chặt tay tôi.

Tôi muốn giải thích, nhưng tim nhói đau không thể nói thành lời. Dù sao

thì anh cũng lừa dối tôi, anh lại sắp đính hôn với Sử Vân Hoành. Tôi cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.