EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 363

Chương 57

Diệt cỏ tận gốc

Tôi và Chung Nguyên mua đồ ở siêu thị dưới tầng, sau đó đi lên.

Khi nồi nước gừng đường sôi sùng sục, cũng là lúc Chung Nguyên tắm

xong. Anh nằm trên ghế, ôm một chiếc gối màu lông sói, lim dim mắt nhìn
tôi. Tóc Chung Nguyên ướt nhèm, một làn hơi nước mỏng quấn quanh
người anh, âm ấm và ươn ướt. Anh nằm dài lười biếng, cười đầy mờ ám.
Nhưng từ trong ánh mắt anh, tôi thấy có chút gì thiếu tự tin. Giờ tôi mới
hiểu, nụ cười của Chung Nguyên sinh ra đã vậy. Nụ cười đó luôn khiến
người ta có cảm giác anh muốn làm chuyện xấu xa và thấy ngượng ngùng.
Tôi nhớ Tiểu Nhị đã từng nói: “Con gái thường thích những người đàn ông
trông hơi xấu tính một chút, chứ không thích những kẻ xấu hoàn toàn.” Giờ
ngẫm lại, Chung Nguyên đúng là thuộc loại đàn ông thứ nhất, chẳng trách
có nhiều cô gái mê anh đến vậy.

Tôi thở dài, thực ra mới đầu, tôi thích những người trông hiền lành, thật

thà cơ… (>_<)

Tôi bưng nước gừng đường đến cho Chung Nguyên. Anh không cầm

mà nhìn tôi chằm chằm, rồi mở miệng ra.

Tôi im lặng, bưng bát nước gừng, múc một thìa đưa lên miệng thổi, rồi

đút cho anh.

Chung Nguyên mở miệng uống nước nhưng mắt vẫn dán vào tôi. Ánh

mắt anh vừa say đắm vừa nồng nàn khiến mặt tôi đỏ ửng như đánh phấn.

Khi nuốt, cổ họng Chung Nguyên hơi cử động. Sau đó anh lè lưỡi, liếm

nước đọng lại ở khóe miệng. Mỗi lần làm thế, trông Chung Nguyên gợi cảm
một cách kỳ lạ. Hơn nữa, anh lại vừa tắm xong. Dưới ánh đèn mờ ảo, làn da
trắng không tì vết ấy, cơ thể hoàn mỹ ấy thật quyến rũ biết bao.

Tôi bất giác nuốt nước miếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.