EM KHÔNG VÀO ĐỊA NGỤC THÌ AI VÀO? - Trang 93

Chung Nguyên vẫn mặc đồ đá bóng, chứng tỏ hắn đã đến sân bóng,

người đẫm mồ hôi. Hắn kéo tôi ra nhìn từ đầu đến chân, hỏi: “Cô không sao
chứ?”

Tôi rất cảm động, gần đây thỉnh thoảng Chung Nguyên lại biến thành

người tốt khiến tôi thấy rất dễ chịu. Tôi lắc đầu: “Tôi không sao.”

Linh Linh vẫn kiên nhẫn ú ớ: “Ung… Uyên…”

Chung Nguyên nhìn chị ta, hỏi tôi: “Là cô đánh à?”

Tôi: “Không phải, là Tứ cô nương… Không phải anh đang đá bóng sao?

Tại sao lại đến đây?”

Chung Nguyên: “Nghe nói cô bị đánh thê thảm nên tôi đến lượm xác cô

về.”

= =!

Tôi vuốt mồ hôi: “Được rồi, cảm ơn anh.” Mặc dù tên tiểu tử này luôn

bắt nạt tôi, nhưng cũng có thể coi hắn là kẻ trượng nghĩa. Ừm, thực ra
Chung Nguyên cũng có tiềm năng biến thành người tốt đấy chứ.

Chung Nguyên: “Rốt cuộc chuyện gì xảy ra vậy?”

Tôi: “Cái này… ha ha…”

Chung Nguyên liếc nhìn Linh Linh: “Ra ngoài rồi nói.”

“Nhưng chị Linh Linh…” Tôi hơi lưỡng lự. Mặc dù tôi không ưa Linh

Linh lắm, nhưng bộ dạng thê thảm này của chị ta là do tôi gây ra, nếu bỏ lại
chị ta mà đi thế này thì quá tàn nhẫn.

Chung Nguyên chẳng nói chẳng rằng, kéo xềnh xệch tôi đi, bỏ lại Linh

Linh răng chẳng ra răng, lợi chẳng ra lợi đứng đó than khóc…

Chung Nguyên quăng tôi ngồi lên chiếc ghế ngoài hành lang trước

phòng y tế, hung dữ hỏi: “Đầu Gỗ, cô khá nhỉ, lại học đòi đánh nhau cơ à?”

Tôi vò đầu, nhưng vẫn cảm thấy chuyện này thật ly kỳ: “Chung Nguyên,

không phải lúc này anh nên ở trường đại học H hay sao? Thực ra, cho dù

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.