EM LÀ ÁNH SÁNG CỦA ĐỜI ANH! - Trang 112

***

Không biết sao thời gian lại trôi qua chậm dữ vậy chứ? Giống như

đang dừng lại vậy, tôi ở trong phòng làm việc đã làm rất nhiều việc không
đúng với bổn phận của mình, đồng nghiệp của tôi cần photocopy rất nhiều
tài liệu, cho nên tôi chủ động yêu cầu làm việc đó, bởi vì phòng photocopy
nằm cạnh phòng làm việc của Văn Thông. Đứng ở chỗ đó, tôi sẽ biết được
anh đã về công ty hay chưa, tôi không nhịn được nhìn đồng hồ đeo tay lần
nữa, bây giờ cũng sắ bốn giờ rưỡi rồi, sắp tới giờ tan sở luôn rồi, sao anh
còn chưa tới nữa? Có khi anh bị kẹt xe cũng nên. Tôi đứng trong phòng
photocopy nóng lòng chờ đợi trong đau khổ.

"Joyce, cô ở đây à, mau lên cô có điện thoại này." Tiffany lo lắng nói

với tôi: "Điện thoại di động của cô kêu từ nãy giờ đó, nhưng tôi không biết
cô đang ở đâu, sau đó tôi nghe điện thoại vang lên lần nữa, tôi giúp cô nghe
máy, là trợ lý Alan của Lương tổng tìm cô đấy. Tôi đi lòng vòng tìm cô cả
buổi, không biết bên kia còn giữ máy không nữa. Cô mau về nghe điện
thoại đi, tôi giúp cô photo đống tài liệu này cho."

"Cảm ơn cô." Nói xong tôi ngay lập tức chạy về chỗ ngồi của mình,

tim đập bìch bịch, tại sao Alan lại điện thoại cho tôi kìa? Nỗi lo lắng đột
nhiên xuất hiện.

"Tôi là Joyce đây."

"Rốt cuộc cũng tìm được cô, tôi đã gọi cho cô rất nhiều lần rồi."

Giọng Alan rất lo lắng.

"Các anh về chưa? Thomas đâu? Các anh không về công ty sao?"

"Hai giờ rưỡi chúng tôi đã đến, nhưng chúng tôi không về công ty

được, bệnh của Thomas trở nên nghiêm trọng rồi."

Đầu của tôi lập tức nổ bùm một cái, “Anh ấy bị làm sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.