EM LÀ ÁNH SÁNG CỦA ĐỜI ANH! - Trang 12

Tôi thấy mẹ tôi ở phía trước đang vẫy tay với tôi, tôi dừng lại nói với

anh ta, "Anh Lương, mẹ tôi đến đón tôi rồi, chúng ta phải chia tay nhau ở
đây, một lần nữa, tôi thật sự rất vui khi được quen biết anh, cũng cảm ơn
anh trên đường đi đã chăm sóc tôi." Giọng nói của tôi có chút lưu luyến.

"Được rồi, tạm biệt, rất vui khi được biết cô, cũng hy vọng có thể gặp

lại cô."

Tôi cúi người xuống ôm anh theo phép xã giao. Cảm nhận được cơ thể

anh hơi rung nhẹ lên, anh cũng khẽ ôm lại tôi, vỗ vỗ phía sau lưng tôi.

Chúng tôi lần này vô tình gặp được rồi lại tạm biệt nhau.

Tôi vui vẻ vẫy tay với mẹ rồi đẩy xe hành lý chạy tới.

"Bảo bối, rốt cuộc con cũng trở về với mẹ rồi." Mẹ ôm tôi thật chặt

xúc động nói.

Thấy mẹ tôi cũng xúc động vô cùng, nước mắt không kiềm chế được

chảy xuống, hai mẹ con đã bốn năm không gặp nhau rồi.

Tôi cùng mẹ âu yếm thật lâu mới buông tay ra.

"Bảo bối, chúng ta mau mau về nhà, ba con chờ ở nhà nhất định rất sốt

ruột."

Tài xế nhận lấy hành lý của tôi, anh ta đi lấy xe, căn dặn mẹ và tôi ở

chỗ này chờ anh ta.

Mẹ lại bắt đầu ôm tôi không rời, mẹ của tôi là một mỹ nhân, lúc còn

trẻ bà đã làm say mê rất nhiều nam sinh, cuối cùng lại để ý người cha với
tính cách vô cùng cởi mở nhưng cũng không kém phần dịu dàng của tôi. Ba
mẹ tôi kém nhau tận tám tuổi, nhưng họ vẫn luôn sống trong thế giới hạnh
phúc tốt đẹp của hai người. Mãi đến khi mẹ bốn mươi tuổi mới có tôi, khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.