EM LÀ ÁNH SÁNG CỦA ĐỜI ANH! - Trang 350

Tôi ngẩng đầu lên tỉ mỉ nhìn anh, đây là lần đầu tiên tôi tỉ mỉ quan sát

gương mặt của anh từ lúc tôi vào nhà tới giờ, dáng vẻ của anh khiến tôi giật
mình.

Dường như chúng tôi chỉ có một ngày không gặp mặt, nhưng hình như

anh gầy đi rất nhiều, hai má cũng hóp lại, râu cũng dài ra, hốc mắt cũng
lõm vào, trời ạ, tôi đang làm chuyện đáng giận gì đây, trong một ngày giày
vò anh thành dáng vẻ này.

Bởi vì tôi ngẩng đầu lên, Văn Thông cũng có thể nhìn thấy mặt của

tôi, dáng vẻ của tôi nhất định cũng không đẹp, anh nhíu mày lại. Tôi sợ anh
khó chịu liền nói: "Anh đừng nhíu mày, em đồng ý yêu cầu của anh là
được."

Văn Thông vươn tay nhẹ nhàng kéo tôi lên, thử dời thân thể của mình

vào bên trong, dành ra một chỗ cho tôi, nhưng hông của anh nhất định bị
tổn thương rất nghiêm trọng, tôi thấy được chân mày của anh đang nhíu
chặt lại, tôi liền nói: "Thắt lưng của anh chắc chắn rất đau, đừng động, em
qua bên kia nằm là được rồi."

Văn Thông đành phải buông tay ra, ánh mắt vẫn ngó chừng tôi, giống

như sợ tôi lại bỏ chạy lần nữa, cho đến khi tôi nằm xuống bên cạnh anh,
anh mới thở phào nhẹ nhõm, đưa cánh tay trái của anh ra để tôi gối lên, tôi
vừa đặt đầu đặt lên cánh tay, anh liền lập tức ôm tôi vào trong ngực, ôm
thật chặt khiến tôi cảm thấy có chút thở không nổi, liền nhẹ giọng nói với
Văn Thông: "Anh lỏng một chút, em sắp nghẹn chết rồi."

Văn Thông lập tức giảm bớt lực, nhưng vẫn ôm chặt, bắt đầu hôn trán

của tôi.

Động tác thân mật của anh khiến thân thể của tôi có cảm giác căng

thẳng, tâm tình khẩn trương lại bắt đầu dâng lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.