EM LÀ ÁNH SÁNG CỦA ĐỜI ANH! - Trang 412

"Anh nói gì đó, em chưa bao giờ ghét bỏ anh." Tôi lên giọng biện

bạch.

"Anh biết bảo bối em không để ý hai đùi ngựa của anh." Giọng nói

của Văn Thông hòa hoãn đi rất nhiều, tỏ ý để tôi ngồi vào bên cạnh anh vì
tôi vẫn chưa ngồi vững, đều là thân thể lắc lư mặt đối mặt với anh.

Dựa vào người anh mới có thể làm lòng của tôi thật sự yên bình, tôi

vuốt ve chân của Văn Thông, rõ ràng thấy được chúng nó không đàn hồi
giống như người bình thường, nhưng anh muốn dùng hai chân này đi về
phía ánh sáng của thế giới.

"Nhưng ngựa là bốn chân. . . ."

Trong đầu của tôi nhất định là bị nước vào rất nhiều rồi, thế nhưng lại

đột ngột nói một câu như vậy, thật sự muốn lấy lại cũng đã không còn kịp
nữa rồi.

Văn Thông nhất định là bị lời nói của tôi làm cho choáng rồi, thật lâu

vẫn không lên tiếng, cuối cùng là cười lên ha hả, tôi nghiêng đầu sang nhìn
anh, hình như cười đến nước mắt cũng chảy ra.

"Anh cười cái gì vậy, coi như em chưa nói gì. Được không?" Tôi đong

đưa cánh tay của anh làm nũng nói.

"Bảo bối, em quên rồi sao anh thật sự có bốn chân nhưng hôm nay

không dùng được, anh còn có hai cây nạng đấy. Vậy càng mảnh." Văn
Thông vừa nói vừa lấy tay lau nước mắt.

Nghe anh nói đến lượt tôi đang im lặng cũng cười, hai kẻ điên ở trong

xe cười ha hả, tôi nhìn kính chiếu hậu ở giữa thấy A Ben đang cố nén cười,
nhanh chóng ra hiệu cấm cười bằng tay với Văn Thông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.