EM LÀ ÁNH SÁNG CỦA ĐỜI ANH! - Trang 70

Mới vừa xuống lầu không bao lâu, liền nghe được tiếng chuông cửa,

tim của tôi lại đập nhanh, tôi chạy nhanh ra mở cửa.

"Joyce, chúng ta lại gặp nhau rồi." Vợ của Lương Văn Trí là Vu Mẫn

Di mỉm cười nói.

"Hoan nghênh mọi người, ba em đã chờ mọi người từ sáng đến giờ

đấy."

"Đến đây con, Bính Bính, chào dì nào." Cô ấy kéo đứa bé sau lưng ra

trước mặt, cậu bé này khá giống với chú Lương Văn Thông của mình, có
điề là phiên bản nhỏ, đôi mắt cũng rất sâu và lớn, mới bây lớn mà đã đẹo
trai thế này rồi. Nhìn qua hình như cậu nhóc cũng chạc bốn năm tuổi rồi.

"Chào dì." Giọng trẻ con non nớt.

"Xin chào, Bính Bính, cháu đẹp trai thật đó." Tôi cúi xuống nói với

cậu bé.

Người bạn nhỏ nhìn tôi ngượng ngùng, trốn sau lưng mẹ cậu.

"Chị Mẫn Di, khuôn mặt Bính Bính khá giống với Thomas nhỉ. Nét

giống người nước ngoài nhiều hơn ha chị, cậu bé mấy tuổi rồi ạ?"

"Thằng bé năm nay bốn tuổi rưỡi rồi, phải đó, lúc chúng tôi có Bính

Bính, Thomas thì ở Mỹ, nên mọi người không để ý lắm, lần này chú ấy về,
hai chú cháu đứng cạnh nhau cũng khiến chúng tôi giật mình, ai cũng bảo
đôi mắt của Bính Bính giống y hệt như chú nó vậy." Lương Văn Trí ở phía
sau nói.

"Anh Văn Trí, anh nói như vậy sẽ gây hiểu lầm không tốt đâu nha."

"Đúng vậy, cũng may từ khi tôi mang thai đến khi sinh cũng chưa từng

gặt qua Thomas, nếu không tôi nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.