EM LÀ CÔNG THỨC MĨ VỊ TÌNH YÊU CỦA ANH - Trang 121

Nghe Điềm Giản khóc lóc kể lể, Tây Mễ dần chắp vá ra tiền căn hậu

quả từ trong những lời đứt quãng đó.

Điềm Giản kết hôn với Ứng Sênh Nam, anh trai Điềm Hạo hoàn toàn

không biết chuyện này. Từ lúc hai người họ kết hôn đến giờ vẫn chưa làm
lễ cưới, cuộc hôn nhân này của họ không được người nhà ủng hộ.

Tây Mễ không biết phải an ủi cô ấy thế nào, ôm đầu cô ấy xoa xoa:

“Không thì cậu dỗi với anh trai cậu xem thử đi?”

Tiếng Điềm Giản ngắc ngứ, gần như sắp ngạt thở.

Ngoại trừ xuôi xuôi hơi thở cho cô ấy, Tây Mễ không thể làm gì cả.

Cố gắng nén hai câu định an ủi Điềm Giản, đột nhiên cổ tay cô bị một

bàn tay từ trên trời giáng xuống túm lấy. Cô bị người kéo dậy, lại bị quăng
ra, khiến cô ngã sấp vào trong một cái ôm bền chắc.

Người đàn ông thuận tay đỡ chắc cô, thấp giọng hỏi: “Không sao

chứ?”

Được cái ầm ĩ của quán rượu tô điểm, giọng nam trầm thấp trở nên vô

cùng rõ ràng.

Tây Mễ ngẩng đầu, nhìn thấy gương mặt của Ứng Khúc Hòa, trái tim

buông lỏng ra. Xoay người lại nhìn người đàn ông lỗ mãng vừa rồi.

Người đàn ông tựa cằm lên đỉnh đầu Điềm Giản, cẩn thận ôm cô ấy

vào lòng, rồi cúi đầu ghé sát vào tai Điềm Giản thì thầm, dáng vẻ dịu dàng,
rất khó liên tưởng anh ta với hai chữ “lỗ mãng”. Áo sơ mi trên người anh ta
ướt đẫm mồ hôi, dưới ánh đèn lạnh mờ ảo, ngũ quan lập thể rất giống Ứng
Khúc Hòa.

Tây Mễ cảm thấy anh ta rất quen mắt, dường như từng gặp ở đâu rồi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.