EM LÀ CÔNG THỨC MĨ VỊ TÌNH YÊU CỦA ANH - Trang 122

Cô nhìn một lúc lâu, chắc chắn là đã gặp rồi.

Năm ngoái anh ta vẫn còn để râu, là một ông chú đẹp trai. Tuy giờ râu

đã bị anh ta cạo sạch, trông cũng trẻ ra không ít, nhưng ngũ quan anh tuấn
không hề thay đổi.

Tây Mễ nghi ngờ kêu một tiếng: “Ông… chú?”

Ứng Sênh Nam nghiêng đầu nhìn sang, thấy Tây Mễ, vẻ mặt cũng

không mấy kinh ngạc. Anh ôm Điềm Giản đi qua, nói với cô: “Cuối cùng
cũng gặp lại, ở đây quá ồn, chúng ta ra ngoài nói tiếp đi.”

Tây Mễ rất kinh hãi.

Năm ngoái đến thị trấn cổ Đường Tây du lịch, quen biết với vài người

trong khách sạn của bà chủ, trong đó có Ứng Sênh Nam. Cô không nhớ rõ
tên anh ta, chỉ nhớ mình gọi anh ta là ông chú. Tây Mễ vẫn rất ấn tượng với
anh, một ông chú rất biết nấu ăn, lúc nào cũng la hét muốn giới thiệu cô
cho em hai làm vợ.

Tây Mễ lén nhìn trộm Ứng Khúc Hòa, đột nhiên cảm thấy duyên phận

quá đỗi kỳ diệu.

Ngồi trên xe, cô nhìn chằm chằm vào hai anh em nhà họ Ứng, cảm

khái: “Rất có duyên, ông chú anh là Ứng Sênh Nam, anh cả của anh Ứng!
Chồng của Giản Giản!”

Ứng Sênh Nam cúi đầu nhìn vào lòng, ánh mắt cưng chiều. Anh ta xoa

nhẹ đôi má nóng hổi của Điềm Giản, ngại có Ứng Khúc Hòa nên không nói
cho Tây Mễ sự thật.

Sở dĩ Ứng Khúc Hòa biết weibo của Tây Mễ là do anh ta giới thiệu.

Sở dĩ Ứng Khúc Hòa ở khách sạn của bà chủ, cũng do anh ta đề cử.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.