EM LÀ CÔNG THỨC MĨ VỊ TÌNH YÊU CỦA ANH - Trang 314

"Về nhà." Hai tay Ứng Khúc Hòa mở khăn lông ra, bọc đầu của Tây

Mễ lại, giúp cô lau nước mưa trên đầu.

Khăn lông lắc qua lắc lại trước mắt Tây Mễ, tầm mắt lúc sáng lúc tối,

cô nhỏ giọng nói: "Trên tóc tôi không dính nhiều nước mưa," Ánh mắt
dừng ở trên vai Ứng Khúc Hòa, áo sơ mi ướt đẫm, gần như hiện rõ cả màu
da. Cô chọc chọc đầu vai anh: "Nơi này của anh, ướt hết rồi."

Vừa dứt lời, một tiếng ầm vang lên trong mưa, ô tô đột nhiên bị hãm

xuống, buộc phải phanh gấp lại. Chu Minh xuống xe kiểm tra, sau khi lên
xe cả người ướt đẫm, lau nước mưa trên mặt, oán giận nói: "Bánh xe bị
ghim phải đinh, bây giờ con người thật quá thất đức mà. Ông chủ, tôi gọi
taxi đưa hai người về trước."

Xe taxi rất nhanh xuất hiện, dừng lại ở ven đường, khoảng cách giữa

hai xe là ba mét. Ứng Khúc Hòa và Tây Mễ cầm một cây dù xuống xe, một
trận gió lớn xen lẫn với mưa thổi qua, làm lật tán dù lên, sau đó sườn dù bị
gió cuốn đi.

Sau khi hai người lên xe cả người ướt đẫm nước mưa, trên xe taxi

không có khăn lông, Ứng Khúc Hòa chỉ có thể yêu cầu tài xế chỉnh nhiệt
độ điều hòa cao lên chút. Tây Mễ bị nước mưa thấm ướt, áo vải chiffon
hoàn toàn trong suốt, Ứng Khúc Hòa có thể nhìn thấy rõ vết thương màu đỏ
ở trên lưng cô cùng áo ngực màu đen.

Sau khi về đến nhà Tây Mễ hắt hơi liên tục, xông vào nhà tắm, cầm

khăn tắm bọc lấy cả người ngồi xếp bằng trên ghế sofa, trên TV đang chiếu
"Mỹ vị Trung Hoa", ống kính lướt qua khán phòng, màn ảnh chợt lóe lên,
Tây Mễ liếc nhìn một cái liền nhận nhận ra cái đầu bóng lưỡng của ông chủ
Quang Não Xác.

Cô liếc mắt nhìn về phía nhà bếp, cánh cửa nửa mở, Ứng Khúc Hòa

mang dép lê đi qua đi lại ở bên trong. Đầu Tây Mễ trở nên nặng nề, xương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.